Thứ Hai, 31 tháng 5, 2010

Huyết lệ

Ừ, nước mắt thì không bao giờ có vị ngọt nhỉ.

Hôm nay lại cãi nhau.

Không muốn thế này nữa. Muốn được một người mẹ bình thường.

...

Mọi chuyện rốt cuộc là sao? Mình không hiểu được nữa.

Nếu giàu là như thế này, thì chẳng thà mình sẽ chẳng bao giờ giàu có như bố mẹ.

Chủ Nhật, 30 tháng 5, 2010

*Đập phá đồ*

Hay lắm. Trick tôi on một trò thế đấy à?

Thích làm những chuyện người khác ghét lắm mà.

*Đập phá*

[Download] Sound Horizon's 6th Story - Moira

Sound Horizon - Moira

Tracklist:

1. Meiou - 冥王
2. Jinsei Ha Ireko Ningyou - 人生は入れ子人形
3. Shinwa - 神話
4. Unmei no Futago - 運命の双子
5. Dorei Shijou - 奴隷市場
6. Raijin Iki no Eiyuu - 雷神域の英雄
7. Shi To Nageki No Kaze No Miyako - 死と嘆きの風の都
8. Seinaru Shijin no Shima - 聖なる詩人の島
9. Haruka Chiheisen No Kanata He - 遥か地平線の彼方へ
10. Shiseru Mono Tachi no Monogatari - 死せる者達の物語
11. Hoshi Megami No Miko - 星女神の巫女
12. Shiseru Otome Sono Te Niha Suigetsu - 死せる乙女その手には水月
13. Dorei Tachi No Eiyuu - 奴隷達の英雄
14. Shiseru Eiyuu Tachi No Tatakai - 死せる英雄達の戦い
15. Shinwa No Syuen - 神話の終焉

Download Zone

Megaupload: http://www.megaupload.com/?d=2R07443B
Mediafire: [Uploading]

[Fansub] Sound Horizon - Unmei no Futago

Có thể tìm hiểu về album Moira của SH qua đây


Didymoi, hay Cặp sinh đôi (Twins), nói về thuở thơ ấu của cặp sinh đôi Elef và Misia. Hai đứa trẻ được nuôi dưỡng trong tình yêu thương của cha mẹ nuôi và có một cuộc sống hạnh phúc. Nhân vật Scorpius, một người lính với dã tâm soán ngôi, đi ngược lại lời của Nhà tiên tri. Scorpius đến thăm gia đình cặp sinh đôi để mời người cha gia nhập quân đội của mình. Khi người cha từ chối, Scorpius tấn công ông và ra lệnh bắt giữ cặp sinh đôi. Hai đứa trẻ bị bắt mang đi, còn cha mẹ nuôi bị bỏ lại đến chết.

Công trạng

Người dịch: Diệm Tử Linh aka. Delphinus Lyra
Timing, typesetting, encoding: Sya Turios


Download Zone

Megaupload: http://www.megaupload.com/?d=WW5668LE
Mediafire: Part 1/ Part 2

Thứ Sáu, 28 tháng 5, 2010

Tôi ghét tôi.

[Censored]

Thứ Năm, 27 tháng 5, 2010

[Dog Bones] Loss Time: Life

Khoảnh khắc cuộc đời
Loss: Time: Life




Như một niềm tin, con người ta trước mỗi bước chân sang bờ bên kia cửa tử, họ thường sẽ có một chuyến tốc hành nho nhỏ qua cả chặng cuộc đời mà họ đã sống! Và bạn sẽ làm gì nếu như trong những phút giây ấy, chợt có 4 vị trọng tài mẫn cán chạy ra và thông báo rằng bạn sẽ được sống bù giờ vài tiếng ít ỏi để hoàn thành nốt những điều mình đã bỏ phí trong cả một đời người?

Chắc chắn là bạn sẽ không gặp phải chuyện này đâu, vì bạn vẫn còn đang sống mà. Thế nhưng những nhân vật trong bộ phim Khoảnh khắc cuộc đời thì đã trải qua những xúc cảm gấp gáp ấy. Liệu họ có đủ thời gian để hoàn tất những công việc dang dở? Liệu họ có được ra đi thanh thản? Hãy cùng dõi theo bước chân của hành trình sống bù giờ cùng các nhân vật bạn nhé, bởi vì tôi chắc chắn rằng mỗi tập phim kết thúc, như dấu chấm hết của một cuộc đời và mở ra một tương lai mới, thì chính trong bạn một quan niệm sống mới mẻ cũng đang được hình thành.

Tập 1: Nhiếp ảnh gia

Nakayama Haruhiko là một nhật báo nhiếp ảnh gia thành công trên con đường sự nghiệp bởi một bức ảnh tình cờ chụp được trong một vụ án. Kể từ đó cho đến nay, anh vẫn luôn theo đuổi lí tưởng nhiếp ảnh là những tấm ảnh thể hiện những kinh hoàng của sự kiện mà để chớp được khoảnh khắc đó thì đòi hỏi phải có một tay máy cực kỳ vững vàng. Câu nói cửa miệng của anh lúc nào cũng là: "Được chết trong khi đang làm nhiệm vụ là niềm tự hào của một nghệ sĩ nhiếp ảnh".

Thế nhưng... khi anh tham gia vào công tác săn tin cho một vụ ma túy, anh đã không thoát khỏi lưỡi hái tử thần đem anh đi từ một phát súng nhắm ngay đầu! Nhưng "Lost Time" khi ấy xuất hiện, Nakayama sẽ làm những gì để không hoang phí quãng thời gian quý báu anh được cho, để khám phá ra bí mật của cả cuộc đời...?!

Công trạng
  • Time Checker: Cass_K
  • Translator: Nanami Kuroda
  • Jap. Checker: Muối Ớt
  • Editor: Renix
  • Typesetter: Renix
  • Karaoke timer: saphira_24988
  • Kanji Lyric: Renix
  • Lyric translator: Renix
  • Karaoke FX: Heroprincess
  • Encoder: Renix
  • Uploader: Renix, kei_2307

Download

»»viet-trend tracker«« »»Adrive««
Megaupload: http://www.megaupload.com/?d=2ID0MQ00
MF.1: http://www.mediafire.com/?xninukgiwnw
MF.2: http://www.mediafire.com/?wwiwiyy1wk2
MF.3: http://www.mediafire.com/?tfzcij1lmoy
MF.4: http://www.mediafire.com/?fmryzmkkfyn

Minh chứng cho sự ham hó Ò_Ó

Ờ... mình đang phân vân có nên kéo hết những gì mình đã làm lên cái xó yêu nhấu này không '__' Vì thật ra, mình vừa mới nhận ra, mình ham hố cũng nhiều.

Ở Dog Bones thì cũng được chút episodes. Mình cũng không nhớ rõ đã tham gia những bộ nào. Mà hồi ấy dịch thuật tệ quá đi. Giờ nhìn lại không ưng tí nào - -

Tiện, mới liếc qua cái All about Dog Bones của nhóm mình. Mình nhìn thấy hình mình hồi 2 năm trước =)) 1 năm rưỡi, cho chính xác. Nhìn cứ tếu thế nào ấy. Xấu nữa.

Ờ mà quay lại chủ đề chính. Này thì những thứ đã hớn: One pound gospel (ep 9), Loss Time Life (ep 1, 2), Nightmare Detective, Sukitomo, Tatta Hitotsu no Koi(từ 5-8 hay 5-9 chi đó, bạn quên rồi. Anh ét khất nợ thấy ớn luôn +__+), Zettai Kareshi (ep 5, 7, 9, 10, 11), Doraemon (không nhớ đã dịch những ep nào), Kuroshitsuji (cũng không nhớ), Full moon wo Sagashite (cũng không nhớ), Tsubasa Shunraiki, Bleach, xxxHOLIC Shunmunki và quên hết rồi T__T

Hỏi là tại sao project ở Dog Bones thì nhớ, mà ở các nhóm khác thì ứ nhớ?

Trả lời rằng nhóm khác đâu có thống kê đâu mà copy paste được T__T

Còn truyện thì cũng ít. Hình như chỉ vài ba bộ ở YAL, mà mình cũng không nhớ đâu :)) Dù trong máy hình như vẫn còn bản dịch đó. Kuroshitsuji của H3 nữa chứ.

Dịch nhạc thì *chỉ chỉ* đó =)) Fic là chỉ có hợp tác với Shi chàn.

...

Lại thèm nói thêm đôi lời.

Đang hồi tưởng quá khứ xa xôi. Hôm nay do thức đêm, ngâm lại từ Tsubasa Shunraiki đến Kara no Kyoukai. Bộ Kara hồi đó trễ deadline mà cuối cùng ném luôn cho chị Khoai =))

Thật sự là thấy có lỗi với bên ấy quá.

Nhớ ngày xưa quá đi, nhưng không muốn về đâu :))

...

[Ước nguyện luôn song hành cùng hạnh phúc và khổ đau]

Trích Tsubasa Shunraiki.

Nhớ câu này quá. CLAMP luôn rất tuyệt vời.

...

Lại không biết đặt tiêu đề thế nào :))

Gần đây là mình chỉ có học, fic, nhạc, rồi lại học. Mẹ mới đăng kí chỗ thầy Phúc, một tuần 14 tiếng Văn. Chỗ cô Hoa một tuần gần 11 tiếng. Cô Cát Phi một tuần gặp cô 6 tiếng.

Môn tủ của mình lại chỉ có 6 tiếng =3= chán. Đang tính nhờ thầy Tân gia sư thêm cho đến khi thi PTNK.

Cũng chẳng hiểu tại sao mình cứ hay đâm đầu vào những điều điên rồ. Tới độ ai cũng luôn luôn phải khuyên can. Khổ nỗi mình mà quyết chuyện gì là chưa ai thay đổi được = =

...

Mình đang onl đêm.

Cũng lâu quá mới tận hưởng cảm giác này. Hương đêm lạnh lẽo, lại dễ chịu đến không ngờ. Gió cứ phần phật thổi. Lạnh. Nổi da gà rồi.

Ừ thì lại ngâm Secret Garden.

Luôn luôn, lần nào nghe, những bản nhạc của Rolf luôn làm mình buồn đi. Rồi thì nhớ lại bao nhiêu là chuyện xưa.

Mình chợt nhận ra, mình đã quen nó 4 năm trời.

4 năm thì đã mất 3 năm hai đứa phải "đau khổ quằn quại" rồi. Đùa tí. Nhưng mình và nó của ngày hôm nay, có thể tự hào mà nói, tình bạn này của bọn mình sẽ không bao giờ mất.

Người đời cứ nói là "Nói trước bước không qua", nhưng bọn mình đã bước qua biết bao nhiêu lần rồi.

4 năm là con số đẹp, và cũng là thời gian rất dài. Ở bên nhau chừng ấy thời gian, luôn là nó vực mình dậy. Hôm trước nó bảo, "Trước khi quen tui bà là một con đím thúi, giờ thì do quen tui nên hết đím thúi rồi đó."

Cuộc đời mình có rất ít ỏi những người mình quan trọng hóa. Bố, gia đình, nó, PA và Bội. Và nó cũng chỉ quan trọng sau hai tiếng "Gia đình" kia. Nó cũng thế mà thôi.

Mình ở bên nó rất dễ chịu, vì hai đứa đồng điệu hơn mọi người. Chắc cũng sẽ có người nói hai đứa thoáng quá, nhưng mình kệ :))

7/5 là một ngày kỉ niệm. Mình gặp nó. Vẫn nhớ những ngày đầu khi hai con khùng gặp nhau.

"Bạn có đọc manga không?"

"Á, có."

And the happiness continues =))

Thứ Bảy, 22 tháng 5, 2010

Câu chuyện thứ 6 - Moira

Link gốc: http://jpopwota.blogspot.com/2008/12/sound-horizon-story-of-moira.html

Tớ không giữ bất cứ công trạng gì trong bản dịch này. Tất cả do một tay bạn Hakimei dịch, và tớ chỉ là người trích dẫn.



Câu chuyện của Moira



Image Hosted by ImageShack.us
Ca khúc đầu tiên trong Moira là bản Thanatos đầy bi kịch, kể về câu chuyện của Thần chết Thanatos. Ngài hát về việc dùng cái chết mang bình đẳng đến cho Thế giới do Moira, những nữ thần tàn bạo thao túng số phận con người, trị vì. Cái chết không hề có ranh giới “Đế vương và nô lệ, hiền triết và đỉ điếm” – Cái chết của Thanatos là sự cứu thế, Không có ngài, sẽ không có sự bình đẳng

Image Hosted by ImageShack.us

Matryoshka là câu chuyện về một nhà tỉ phú người Nga từ nghèo khó trở nên giàu có. Ông giữ một cuốn sách của người mẹ là nhà thơ, cuốn sách này đã thúc đẩy ông trở nên vô cùng giàu có đến mức ông quyết định thử khám phá sự thật về bản hùng ca Elefseja. Ông bắt đầu cho tiến hành một cuộc khai quật, hòng biến thần thoại thành hiện thực.

Image Hosted by ImageShack.us

Mythos thuật lại câu chuyện về sự hình thành thế giới và dựng lại bối cảnh của thần thoại này. Mythos giới thiệu về các vị Thần và Nữ thần và các vương quốc của Hi Lạp, đồng thời là 6 chị em đã đưa câu chuyện vào hiện thực: Ionia, Doria, Phrygia, Lidia, Aiolia, và Docria.

Didymoi, hay Cặp sinh đôi (Twins), nói về thuở thơ ấu của cặp sinh đôi Elef và Misia. Hai đứa trẻ được nuôi dưỡng trong tình yêu thương của cha mẹ nuôi và có một cuộc sống hạnh phúc. Nhân vật Scorpius, một người lính với dã tâm soán ngôi, đi ngược lại lời của Nhà tiên tri. Scorpius đến thăm gia đình cặp sinh đôi để mời người cha gia nhập quân đội của mình. Khi người cha từ chối, Scorpius tấn công ông và ra lệnh bắt giữ cặp sinh đôi. Hai đứa trẻ bị bắt mang đi, còn cha mẹ nuôi bị bỏ lại đến chết.

Hai đứa trẻ bị mang đến chợ nô lệ Duloi thuộc vương quốc Arcadia và bị chia cắt ở đây. Misia bị bán đi làm tập sự (?) cho Hetaera (chỗ môi giới cho các nhà chưá), còn Elef trở thành nô lệ của vương quốc.

Image Hosted by ImageShack.us

Ca khúc tiếp theo giới thiệu về một người trong hoàng tộc Arcadia, Leontius. Leontius là Thái tử của Arcadia, người sẽ nối ngôi và là chủ nhân của cây Lightening Lance (cây thương tia chớp). Theo như cảnh báo từ Nhà tiên tri và những nguy hiểm tiềm tàng từ các quốc gia lân bang, một bức tường thành được dựng suốt biên giới để bảo vệ Arciadia. Elef, giờ là nô lệ, cũng tham gia xây bức thành này. Ta cũng được biết cặp sinh đôi thật ra là cốt nhục của hoàng gia (means Vua và Hoàng hậu), nhưng vì sinh ra vào ngày nhật thực, Nhà tiên tri truyền phải bỏ chúng đi. Và vì thế họ bị đem cho vào nhà một thần tử trong triều, cặp sinh đôi tin rằng đó là cha mẹ ruột của họ.

Misia, khi xưa bị bán cho những kẻ môi giới Cassandra và Mellisa, giờ được đưa đến Ilion để phục vụ cho Tư tế Anemos của Phong Thần (Wind God – Thần gió). Anh của nàng, Elef và ng bạn Orion cũng là nô lệ của vị tư tế độc ác và tàn bạo này. Elef có khả năng nhìn thấy cái bóng của thần Hades quanh những ai chịu lời nguyền về cái chết không báo trước. 

Image Hosted by ImageShack.us

Cặp sinh đôi gặp lại nhau ở Illion. Khi Anemos định lợi dụng Misia, Elef và Orion đã cứu nàng và nhờ tài cung thủ của Orion, cả ba cùng nhau bỏ trốn. Việc 3 ng phản bội Anemos đã làm Phong thần nổi giận. Ngài cùng Nữ thần Mưa sinh ra Nữ thần bão tố Thyella và nàng tạo nên một cơn bão chia cắt cả 3 lần nữa trên biển.

Image Hosted by ImageShack.us

Misia bị đánh dạt vào bờ hòn đảo Lesbos, một người phụ nữ nhìn thấy nàng và mang nàng đến chỗ nhà thơ Sopia. Sopia nhận thấy Misia có khả năng đọc những vì sao, bà hướng dẫn nàng phát triển khả năng này và giúp đỡ nàng vượt qua quá khứ đau khổ.

Image Hosted by ImageShack.us

Trong lúc đó, Elef tiếp tục cuộc hành trình tìm kiếm em gái mình ở Horizon. Chàng cùng với nhà thơ mù Milos trở về quê nhà nơi cặp sinh đôi lớn lên. Họ tìm thấy 2 nấm mộ dựng bên nhau, đó chính là cha mẹ nuôi của chàng. Milos qua đời giữa cuộc hành trình, nhưng trước khi chết, ông bảo Elef đến Đảo Lesbos tìm một người bạn cũ của ông mà theo học hỏi. Elef bắt đầu tìm kiếm Sopia ở Lesbos. Cùng lúc, vương quốc bỗng nổi lên tin đồn về danh tín của vị Hoàng tử lưu lạc, sinh ra trong ngày nhật thực, và chàng cung thủ tài ba Orion,quán quân của Anatolia.

Istoria hay còn gọi là Lịch sử, kể về một thế giới hoang tàn dưới đường gươm chiến tranh. Thái tử Leontius đánh nhau với người Amazon, nhưng lại không giết được Nữ hoàng của họ, người đang yêu chàng say đắm. Dưới sự dẫn dắt của Sopia, Misia trở thành 1 Miko, hay Pháp sư của Nữ thần Tinh tú và giờ được biết đến với tư cách 1 Artemisia. Nàng có khả năng đọc số phận của những điềm sao Leon (Leontius), Didymoi (Elef) và Parthernos (Misia). Một đêm nọ Scorpius và lính của hắn đến đền của nàng, xin Misia 1 lời tiên tri. Misia không muốn tiếp tay cho Scorpius nên đã từ chối.

Vì sự việc đó, trong bài Parthernos, Scorpius giết Misia và dìm nàng trong bể nước cho đến chết. Trong cơn hấp hối, Misia chấp nhận cái chết của mình theo ý muốn của các Nữ thần Moira và không hề chống lại số phận. 

Bản Aleuseus hé mở bí ẩn đằng sau sự thay đổi của Elef sau cái chết của Misia. Elef quyết định trả thù các nữ thần và cà vương quốc Arcadia. Chàng kêu gọi những nô lệ vùng lên và trở thành thủ lãnh của họ, Amethystos. Trong thời gian này, chiến sự vẫn tiếp tục ở Arciadia. Scorpius nghe lời đồn về Orion và đi tìm chàng. Hai người giao đấu với nhau, Orion bị Scopius đánh trọng thương. Nghĩ rằng Orion có thể là anh của mình, Thái tử Leontius quyết trả thù và tìm cách giết Scorpius.

Image Hosted by ImageShack.us

Trong ca khúc tiếp, Iromachia, Elef/Amethystos cùng đoàn quân nô lệ của mình hướng đến Arcadia và khơi mào chiến tranh nơi đây. Hoàng hậu của Arcadia, biết rõ danh phận của Elef, đã van nài Leontius đừng đối đầu với chàng, nhưng Leontius đã bỏ đi trước khi bà kịp tiết lộ bí mật này.


Orion bị thương nặng không qua khỏi. Bức tường thành được Leontius góp tay dựng nên bị Amethystos và những người nô lệ đánh sập. Amethytos và Leontius gặp nhau, hai anh em bị cuốn vào 1 trận quyết đấu tay đôi. Hoàng hậu cố can thiệp nhưng bị trọng thương, còn Amethystos giết chết Leontius không chút do dự. Nữ hoàng của người Amazon không chấp nhận cái chết của Leontius, đã tấn công Amethystos và bị giết ngay tại chỗ.

Sau khi chinh phục được Arcadia, Elef bắt đầu nhắm đến các nữ thần Moira tàn bạo, quyết tâm trả thù cho em gái mình. Câu chuyện thần thoại kết thúc với khung cảnh Elef mở cánh cửa của Hades, tiến gần đến các nữ thần Moira. 

Ca khúc cuối Telos là 1 cái kết mở về cuộc chiến của Elef và các nữ thần.

Cuối câu chuyện, người vợ của nhà Tỉ phú đến báo cho ông tin vui: bà mang song thai. Nhà tỉ phú mừng vui khôn xiết và quyết định đặt tên cho cặp sinh đôi là…

Người dịch : Kohaku

Nguồn: Jpopwota - Hakimei's Blog

-Đã xin per-  

Sound Horizon - Shiseru Otome, sono Te ni wa Suigetsu

Có thể tìm hiểu về album Moira của SH qua đây


Trình bày: Sound Horizon
Album: Moira
Bài hát: 死せる乙女その手には水月 - Παρθενος - Thiếu nữ say ngủ, nắm trong tay ánh trăng trên làn nước - Trinh nữ
Công trạng:
  • Dẫn chuyện: Ike Nelson
  • Artemisia: Minami Kuribayashi
  • Elefseus: Revo
  • Sophia: Yoshimi Iwasaki
Đôi lời của người dịch:

Bài hát này diễn ra khi Scorpius quyết định đem Artemisia trở thành vật hiến tế cho thần Hydra, nhằm cầu cho chiến thắng.

Elef theo lời Milos đã đến tìm Sophia. Hay tin em gái mình bị sát hại, Elef tìm kiếm Misia trong vùng đất thánh của Asteria, nơi đền thờ Hydra được dựng nên. Đến nơi, chỉ thấy em gái nằm đó, giữa bể nước cạn dùng cho hiến tế. Misia đang nằm giữa ánh trăng, với quang cảnh nhìn như nàng đã bắt được ánh trăng dưới làn nước cho riêng mình.

Có tiếng chân vội vã chạy trên mặt nước trong bài, là tiếng chân của Elef. Và sau đó (khi đã "Á" xong), phần hồn của Misia cất tiếng hát.

Phân màu sắc trong bài hát sẽ là thế này.

Ike Nelson
Scorpius
Misia
Elef
Sophia
Elef + Misia



Đây là live, nếu bạn nào có nhã hứng xem. Tớ thì khuyên là xem cả hai, tại trong bài gốc thì hát hay hơn, mà clip... anh Revo hét hay hơn. Với lại nhìn live nó tuyệt vời quá đi. Anh Revo ấy, thèm được xem anh đóng phim quá Y__Y

Coi cả hai đi nha.

Enjoy.



Kanji

神への供物 生贄という名の因習
加害者は誰で 被害者は誰か?
運命は犠牲者を選び また屠るのだろう
問題となるのは 個の性質ではなく 唯記号としての数量

「ごめんね...Elef」


残酷な神が統べる, 私が生まれた世界
怖れず 揺るがず 全てを愛す 女に成れたかな…


「Hudόrよ…受け取り給えに」


「あのう… 声は…」


やがて香しく 花開く乙女達
咲き誇る季節は短し
されど 燃ゆる唇に, 唯 緋き愛の詩
美しく散るのもまた人生≪花の命≫


「Misia、先刻訪れた若者はあなたとよく似た目をしていたわ。」


「あああーーーー!Misia!Misia!」


揺れる琉璃色の月, とても綺麗なのに
悲しまないで 過ぎ去りし灯も 運命の贈り物


死せる蒼白き乙女, とても綺麗だった
やっと逢えたね 探したんだよ 君の面影を


嗚呼…この哀しみは 何に例うべきなのか…
嗚呼…まるで心を 二つに引き裂かれたような 烈しい痛み


ねぇ憶えてる 遠き日の我侭
水面に映る月 手を伸ばす少女


終に手に入れたんだね(よ)――


嗚呼…さよなら…さよなら…私の片割れ
嗚呼…さよなら…さよなら…私の片割れ


さよなら…お別れさ(ね)…もうヒトリの私

Stardust shoots across the sky, Asteria’s fury
A bow and arrows are granted to the doted braves, implore Asteria to punish the burglars who invade her territory.

Romaji

The offering to a cruel god, a sacrifice is the name of the ritual.
Who is the assailant, and who is the sufferer?
Destiny selects the victims, and buries them deep…

「Gomen ne… Elef」

Zankoku na kami ga suberu watashi ga umareta sekai
Osorezu yurugaze subete wo aisu hana ni nareta kana…

「Hudora yo… Uketorita maeni.」

「Ano… Koe wa…」

Yagate kaguwashiku hana hiraku otometachi sakihokoru toki wa mijikashi saredo
Moyuru kuchibiru ni tada akaki ai no uta uruwashiku chiru no mo mata jinsei


「Misia, zenkoku otozureta wa anata to yoku nittamei wo shiteita wa.」

「Aaaaa—–! Misia ! Misia ! 」

Yureru ruri iro no Feggari totemo kirei na no ni
Kanashimanai de sugisarishi hi mo Mira no okurimono


Shiseru aojiroki Parthenos totemo kirei datta
Yatto aeta ne sagashi tan dayo kimi no omokage wo…

Aa… Kono kanashimi wa nani tatoubeki nano ka…
Aa… Marude kokoro wo futatsu ni hikisakareta you na hageshii itami

Nee oboeteru Toki hi no wagamama
Miramo ni utsuru tsuki Te wo nobasu shoujo
Tsui ni te ni ire tan dane (yo)–
A… Addio… Addio… Do miso mu
A… Addio… Addio… Do miso mu

A… Addio… Addio… Do miso mu

Stardust shoots across the sky, Asteria’s fury
A bow and arrows are granted to the doted braves, implore Asteria to punish the burglars who invade her territory.

Lời dịch:

Hiến dâng cho một đức Chúa tàn độc
Lễ nghi ấy, phàm trần vẫn gọi là “Hi sinh”
Ai là kẻ tấn công? Ai là kẻ nhẫn nhịn?
Số phận chọn lấy nạn nhân, và vùi dập họ đến tận cùng.

"Em xin lỗi, Elef."


Thế giới nơi ta sinh ra, thống trị bởi những vị thần tàn nhẫn.
Ta đã yêu lấy tất cả mọi điều rồi chứ? Không run rẩy, không sợ hãi.

"Hydra, xin ngài, hãy chấp nhận vật hiến tế."

"A… giọng nói ấy…"

Cuối cùng, người trinh nữ đã trở thành bông hoa ngát hương
Quãng đời kiêu hãnh thật ngắn ngủi.
Trên bờ môi đang cháy rực, là bài hát của tình yêu đẫm sắc máu
Sau khi tan vỡ, sinh mệnh sẽ lại nảy mầm.


"Misia. Vài ngày trước, một chàng trai trẻ đã đến tìm ta.
Một chàng trai với ánh mắt hệt như em."

"A… MISIA… MISIA…"

Thật đẹp, nơi mặt trăng đương tỏa ánh lam tuyệt vời.
Anh đừng buồn. Những hoài niệm xưa cũ ấy chính là món quà của Moira.

Thật đẹp, trinh nữ đương say ngủ giữa ánh lam mờ ảo.
Cuối cùng, mình gặp lại nhau rồi. Em [Anh] vẫn luôn tìm kiếm, và theo vết từng dấu chân của anh [em].

A… nỗi đau này, phải sánh với điều gì đây?
Nỗi đau sâu thẳm ấy, thể như có ai vừa xé tim anh thành hai mảnh.

Này, anh nhớ không? Sự ích kỉ ngày nào.
Ánh trăng được vẽ trên làn nước mà em đã vươn tay ra để bắt.

Và giờ đây, cuối cùng, em đã bắt được rồi.

A… Tạm biệt, tạm biệt, nửa kia của anh [em]
A… Tạm biệt, tạm biệt, nửa kia của em [anh]

Tạm biệt, tạm biệt, nửa kia của anh [em]

Bụi sao òa vào bầu trời, cơn giận của Asteria
Cung và tên trao tặng những anh hùng quả cảm
Khẩn nài Asteria trừng phạt những kẻ ngang tà đã xâm lược lãnh thổ của ngài.

Thứ Sáu, 21 tháng 5, 2010

Mâu thuẫn.

Bố mẹ đang cãi nhau.

Mình nghe, mẹ nói mẹ mệt lắm rồi. Mình nghe, bố muốn tiến lên nhưng mẹ mãi cản lại.

Mình thấy mẹ mệt. Mình thấy bố chán nản.

Bố mẹ mình, đầu năm khi mình đi xem bói, thầy nói rằng bố mẹ mình yêu nhau lắm. Ít nhiều gì đó, mình cũng tự hào đôi chút. Nhưng như vậy, tại sao, luôn luôn mỗi khi bố về thì lại có cãi nhau. Không là mình và mẹ thì là bố và mẹ.

Mẹ, mẹ nếu mệt rồi thì mẹ đừng dấn thân vào nữa. Mẹ dấn thân vào, và đúng như bố nói, mẹ hành hạ tất cả mọi người. Mẹ mãi nghĩ công việc của mình nặng nhọc lắm, mẹ chưa bao giờ nghĩ những người khác cũng đều có công việc của bản thân.

Mẹ đi về thì than con. Mẹ ra đường thì than xã hội. Mẹ gặp bố thì than bố, trách móc bố.

Ừ, mẹ là một người phụ nữ muốn cuộc sống bình thường. Nhưng, vốn dĩ, mẹ thừa biết gia đình mình đã không thể được như bao gia đình khác. Từ thuở bé, con có nhận được những gì những đứa trẻ đồng lứa có không?

Vì sao con phải ghen khi nhìn đứa khác chơi đùa với bố nó? Vì sao con phải giận khi nhìn thấy người khác cãi cha mình?

Vì sao con phải ghen khi nhìn cô Thúy ôm con của cô hả mẹ? Vì sao con phải ghen khi, những đứa trẻ khác có một người mẹ không than thở khi chở con mình đi học hay... khi nuôi con?

"Nhà mình đã khá giả rồi, anh đừng làm nữa".

"Ai hành ai?"

Bố mẹ à, con đang khóc. Và con thấy mẹ đang khóc, bố đang buồn.

Còn bố, bố hãy cứ tiến lên đi. Chưa bao giờ con dám giữ chân bố lại. Bố là một người đàn ông dịu dàng, mạnh mẽ, nhưng ham công tiến việc. Chưa bao giờ bố la mắng hay làm phiền lòng con, nhưng quá nhiều khi bố đã để con một mình.

Thật tuyệt vời khi mỗi lần về nhà bố lắng nghe con tâm sự. Chuyện ở lớp, chuyện bạn bè, những lần con sợ hãi, bao lần con thắc mắc. Con không muốn nói cho bố nghe tất cả, nhưng con lại sợ bố thấy mệt mỏi. Giống như, bố về là để có một điểm tựa, và khi tựa xong bố sẽ đi. Con không muốn bố mất đi điểm tựa hiếm hoi đó.

Bố đã là một người bố quá tuyệt vời. Con chưa bao giờ trách móc bố. À, không, con chưa bao giờ dám trách móc bố.

Bố cứ tiến công đi nhé. Cho đến khi bố thấy mệt, gia đình sẽ luôn có con chào đón bố. Sau này, con sẽ gánh tất cả cho bố. Cho dù, ước mơ của con, thật sự không phải là nghề quản trị kinh doanh này, con sẽ tiếp nối gia đình. Để lưu giữ công sức mệt nhọc của bố. Để lưu giữ cả cuộc đời của bố. Để tất cả không mất đi, và lại là của nhà mình.

Là bạn con, chắc sẽ nói rằng con lại sống giả dối. Nhưng, ước mơ của con, là được du lịch thế giới và thử sức bản thân ở nhiều nghề khác nhau. Làm một kẻ lãng du. Nhưng dẫu sao nó cũng quá phi thực tế. Và con cũng có thể làm nghề của bố, và đi khắp nơi ha. Bất lãng du thôi ấy mà *đùa*

Bố, mẹ, con, con không muốn cả ba cãi nhau với bất kì ai trong gia đình đâu.

Gia đình mình đã quá thiếu tình thương rồi. Không cần phải cho một viên ngọc mất hết vẻ đẹp của nó.

Bỗng dưng con nhớ đến câu hát của Layla.

"Và tại sao con người không thể cắt đứt vòng luẩn quẩn của Mâu thuẫn?
Kẻ bất lực như ta đây, nên căm ghét ai đây?
A...
Ai có thể nói cho ta biết?"

...

A... con vừa nghe một câu của bố.

"Thôi, bây giờ em quản lý hết đi. Em là bà chủ lớn, anh chỉ là cái thằng dầy tớ thôi."

...

Câu của mẹ.

"Anh làm chủ kiểu gì mà đày đọa vợ con đến mức như thế?"

Đừng lôi con vào *giận* Con không phải công cụ để bố mẹ lấy ra mà cãi nhau.

Chán. Tôi là thứ để đi đâu cũng bị lợi dụng vậy à?

Thế mới biết PA đau dường nào. Dẫu sao, còn rất nhiều người đau hơn mình. Mà thật ra, mình luôn biết vậy, nhưng không hiểu sao vẫn đau - -

Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

Entry thứ 3 trong ngày sinh nhật Bác :))

Mình nhận ra, gần đây, một ngày thật dài. Mình cảm nhận được bản thân đang sống, tràn đầy sức sống, nhưng nhiều khi cũng chỉ tràn đầy buồn đau. Mà mình không hiểu nguyên nhân cho sự đau buồn ấy là gì.

Nội một ngày hôm nay, 3 entries đã được post. Gần đây rất thích blogging. Có lẽ có rất nhiều chuyện để nói, mà cuối cùng, nó quá khó để thốt ra nên lời, hay quá vớ vẩn để tâm sự với một ai đó.

Mình muốn được mạnh mẽ, muốn được người lớn hơn. Chưa bao giờ mình hài lòng với bản thân. Học vấn, ngoại hình, mình không tự ti với điều gì, nhưng riêng tính cách, chưa bao giờ mình thấy vui lòng.

Kẻ thù lớn nhất của đời người là bản thân mình.

Sống cần biết tự hài lòng với những gì mình đang có.

Cái gì cũng có thể nói được cả. Sống, gần đây, với mình là một chuyện quá khó. Đương nhiên mình sẽ không tự sát, bởi chính hành động ấy là hành động mình khinh thường nhất. Nhưng có lẽ, giờ đây, mình đã hiểu hơn cho những con người chọn con đường ấy. Suy cho cùng, cuộc sống này, quá nhiều ngõ cụt đi.

Mà, nếu mình có ngõ cụt, móc đại bác ra bắn là thông ra đường lớn ngay ha *đùa*

...

Cứ thấy chán chường thế nào ấy. Như một điều gì quan trọng của mình dần vuột đi.

Xung quanh mình, đang thiếu những con người mình tin tưởng nhất.

Phương, dẫu sao nó cũng đâu thể lúc nào cũng onl. Mà onl thì nhiều khi mình cũng chẳng biết nói gì ngoài tám nhảm. Bội và Phụng, mình tâm sự với bọn nó đủ điều, nhưng mình quá tham lam đi. Mình muốn có những gì mà mọi người có. Mình nhớ bố, mình muốn một mẹ hiền. Mình muốn có ai ở bên để giúp mình xua đuổi những cảm giác sợ hãi kia.

À, đúng rồi. Là sợ. Một lần nữa, mình lại sợ thứ mình không biết là gì. Chạy trốn khỏi một nơi vô định.

Ghét lắm.

...

Con nhớ bố. Bao giờ bố về?

Chị, em muốn chị, chừng nào chị về?

Bà, sao bà luôn ở bên Andy, không ở bên cháu?

Phương, sao tui không có bà ở bên?

Muốn có người ở bên.



... Tham lam quá. Chung quanh đã có Bội, Phụng, Phúc Anh, tại sao cứ đòi hỏi?

Cắt tóc là để từ bỏ những muộn phiền. Một ngày tức quá, mình sẽ đi cạo đầu luôn ha *cười*

Í mà, hết Siren rồi. Giờ là Broken của Leona.



*Chỉ* Ending Theme của Masuda Toshio, hay bạn này hay thích gọi là Siren.



Broken của Leona.

*Cười* Hôm trước nói là cái xó này không ai thèm ngó, thì Phụng với Phúc Anh nói là có hai đứa ngó nè :"> Một câu mà làm mình vui lắm :">

Gegege no Kitaro - Gegege no Onitarou

Phim: Gegege no Kitaro
Lời: Shigeru Mizuki
Nhạc: Taku Izumi
Đôi lời của người dịch:

Cái link tới youtube dưới là hợp tác cùng bên Ghost Cafe Fansub nhé :">



Hí hí, lại một lần nữa, kanji hổng kiếm ra nha =))

Romaji

Ge ge gegege no ge
Asa wa nedoko de gugugu
Tanoshiina tanoshiina
Obake nya gakkou mo shiken mo nannimo nai
Ge ge gegege no ge
Minna de utaou gegege no ge

Ge ge gegege no ge
Hiru wa nonbiri osanpo da
Tanoshiina tanoshiina
Obake nya kaisha mo shigoto mo nannimo nai
Ge ge gegege no ge
Minna de utaou gegege no ge

Ge ge gegege no ge
Yoru wa hakaba de undoukai
Tanoshiina tanoshiina
Obake wa shinanai byouki mo nannimo nai
Ge ge gegege no ge
Minna de utaou gegege no ge


Lời dịch

Gè, ge, gè gè ge no gé
Sáng thì khò trên giường
Vui hén? Vui hén?
Làm ma không trường không bài kiểm
Gè, ge, gè gè ge no gé
Mọi người hát coi, gé ge gè nộ gè

Gè, ge, gè gè ge no gé
Trưa tới thì thong thả dạo chơi
Vui hén? Vui hén?
Làm ma không việc cũng không nghề
Gè, ge, gè gè ge no gé
Mọi người hát coi, gé ge gè nộ gè


Gè, ge, gè gè ge no gé
Tối tới ra nghĩa địa mà hoạt động
Vui hén? Vui hén?
Làm ma không chết cũng không bệnh
Gè, ge, gè gè ge no gé
Mọi người hát coi, gé ge gè nộ gè

*Chuẩn bị sẵn rổ hứng đá*
*Vọt lẹ*

Hôm nay phỡn quá nha~

Sim mới.

Mới mua về một cái sim, số không đẹp mấy, nhưng thôi kệ :)) Đang lon ton để tìm nhạc chờ đây.

Tình cờ mình kiếm được một nơi có nhạc chờ Secret Garden. Mừng hết biết.

...

Dạo này mình không còn là mình nữa. Mình gần như lại bắt đầu bị trầm cảm. À không, không hẳn, chỉ là dạo này hình như mình buồn hơn. Hoặc chỉ buổi trưa nay mới lên cơn như thế.

Đang nghe Siren. Có lẽ mình đã quen với cái tên ấy, hơn Ending Theme. Masuda Toshio thật tuyệt vời. Mình cũng down lại Secret Garden (toàn bộ). Một ngày đẹp trời mình sẽ dịch nguyên cái Inside I'm singing. Mới dịch được You raise me up và Gates of Dawn thôi là của các lords thôi.

Secret Garden, Toshio Masuda, chắc có cách riêng để âm nhạc xoáy tận vào lòng người. Luôn luôn, mỗi khi nghe, nó làm mình liên tưởng lại những quá khứ đầy hoài niệm. Không vui tí nào.

Bài "Chấm.", nếu đã là ở bên wordpress, mình sẽ đặt password, để chỉ bạn bè mình xem được thôi. Mà đây là blogspot, thì làm gì đã có chế độ set pass :))

Hôm rồi Phụng nó xem, rồi nó bảo mình "Chẳng biết nói gì cả". Thật ra Phụng, mình cảm giác như nó là một người chị. Lúc nào cũng chỉ quan tâm đến bạn bè hay người yêu nó một cách thầm lặng; không sôi nổi cũng như ồn ào. Hiểu chuyện nữa chứ.

Để hôm nào bảo nó làm chị mình :">

Lớp 9/2 này, mãi đến lúc chuẩn bị xa nhau rồi, mình thật không muốn rời bọn nó. Tấn Khôi, Chiến An, Giao Linh, Phúc Anh... tất cả. Ai cũng là một kỉ niệm. Một kỉ niệm mà sau này, mình sẽ phải bật cười khi ngoảnh về quá khứ.

Cô Quỳnh là một giáo viên tuyệt vời. Đúng nghĩa "Cô và mẹ, là hai cô giáo. Mẹ và cô, ấy hai mẹ hiền". Nhớ lại khi mình gặp rắc rối, cũng là cô Quỳnh giúp mình vượt qua tất cả.

Phụng và Bội luôn ở bên mình. Phúc Anh luôn ủng hộ mình. Việt Anh luôn thật tốt và gallant. Mập dễ thương :">

Siren làm mình buồn rồi nha *mếu*

Thứ Ba, 18 tháng 5, 2010

Một góc hồn.

Xung quanh mình, dạo này quá buồn rồi. Có lẽ, từ khi bước vào lớp 9, mình và bạn bè đã khóc đến cả một lít nước mắt ấy chứ.

*Cười*

Lại nhớ đến Aya rồi.

Đang nghe lại cái ending theme của Masuda Toshio. Honoo của SH.

Thêm, tại sao, mình cứ phải nhiều lần nói: nhiều đĩ nứng trước mặt quá đi. Vô học.

Ừ, chửi láo thì cứ chửi, mình éo thèm quan tâm nữa. Nứng cho con nhìn thì dạy con đừng có nứng. Nực cười. Có ngày tôi giết.

Lại mất một ngày lành. Mình mệt quá rồi. Tới chừng nào mình mới được nghỉ? Đến lúc nào mình mới được cười?

Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2010

Chấm.

Này, bây giờ em nghĩ lại, có lẽ khi ấy, thật sự em đã thích một người.

Nhờ anh, em cảm giác được mình là con gái, lần đâu tiên như vậy. Lần đầu em đỏ mặt, lần đầu em khóc vì một người con trai, lần đầu em đau vì một người con trai. Lần đầu hy vọng, và cũng lần đầu, em thấy mình như tái sinh từ một ngọn lửa; thể như một chú phượng hoàng kiêu hãnh.

Nhớ lại, ngày đầu tiên em nhận ra bản thân mình thích anh, em đã chối bay biến. Một người con gái thiếu tế nhị như em, bất thường như em; người mà bất cứ ai cũng không ưa; không thể chịu nổi ý nghĩ em đã thích một ai đó. Rồi tất cả diễn ra, không được nhẹ nhàng như làn nước chảy qua dòng sông, cũng không mạnh mẽ như những cơn vỗ bờ của sóng biển. Nó diễn ra không quá nhanh, không quá chậm. Với em, đó là một trải nghiệm rất lạ.

Đến ngày em nói được tiếng, 3 cái chữ ấy, em đã quá ngại. Em không hiểu, vì sao trước mặt anh, em không giữ được sự bình tĩnh của mình. Em là một con ngốc, thật sự, vì thế nên anh đã không đến với em.

Anh từ chối.

Em cũng tự khép lại mối tình đầu của bản thân. Em tiếp tục những tháng ngày bình thường, vẫn cười. Đến một ngày, em quá ngại ngùng khi anh lại không hành xử bình thường. Những lần vuốt tóc, những câu từ thiếu tế nhị. Một lần nữa, em lại thích anh.

Hãy tưởng tượng đến một con đê cố chặn những cơn sóng mạnh mẽ. Em là thế. Nhưng con đê của em yếu quá, nên không ngăn cản được mọi chuyện.

Cứ thế, rồi anh nói với em là anh đang thích một người. Em hy vọng, em chờ đợi, em mong người đó là mình. Em mong một ngày, em phá bỏ hết tất cả rào cản, được ôm anh và được ở bên anh, dẫu thời gian ở bên ấy ngắn ngủi thế nào. Em luôn chuẩn bị tinh thần rằng người ấy không phải mình.

Anh đối xử với bao người con gái khác, vạn lần tốt hơn với em. Nhưng cái tôi ngu ngốc này vẫn mãi hy vọng.

Bạn bè em mỗi khi hy vọng một ai thích nó, họ đều thích nó lại. Nhưng em không được như thế. Họ tốt hơn em mà nhỉ. Dẫu sao, em cũng không tốt, và cũng chẳng đáng để ai yêu.

Ngẫm lại tất cả, em thấy không hối hận. Em mừng vì đã biết cảm giác đắn đo vì ai đó. Năm học lớp 9 này, em trưởng thành hơn rất nhiều, rất nhiều.

Rồi cuối cùng khi sự thật đến, em thất vọng, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần bao lần. Con gái là cứ phải thế à? Tin vào một điều không thực.

Anh thích bạn thân của em.

Em cũng chỉ biết điều ấy vào trưa nay, nhờ một người rất thân với em. Em khi ấy đã không thể nói gì hơn. Ừ, không ai đáng trách, chỉ trách em đã chọn nhầm người.

Cuối cùng thì chẳng ai được gì cả. Bạn thân em đã có người nó yêu. Anh là người thứ ba, và... chắc gọi em là người thứ tư rồi *cười cười*

Đùa tí thôi.

Cuối cùng, em chỉ nói với anh một điều, rằng đừng ngăn cản mối tình của bạn thân em. Một mình anh đau là đủ, đừng để cả hai đứa nó đều đau. Vì chúng quá đau rồi.

Có chút nào đó, em ghen tị với nó. Giả chăng, người anh thích không phải nó, mà là em, sẽ như thế nào đây nhỉ? Mà, em thật ngốc vì nói những điều này. Tại sao lại ghen với bạn thân mình nhỉ?

Cổ tích không đúng. Chuyện tình của em đã không có hậu. Và, em chỉ luôn là tình đơn phương. Chắc đây là quả báo cho em vì chuyện của Tuấn Anh.

Nhưng, tại sao, sau tất cả những chuyện ấy, em lại không đau? Em không rõ. Giờ đây em có thể đối diện với anh rất nhẹ nhàng, thể như tất cả là hương hoa trong cơn gió thoảng. Khi đến, em mãi tận hưởng, và khi đi, em lại nuối tiếc. Nuối tiếc chút thôi, chứ không đau.

Em đã không khóc, như cháu gái đã lo lắng. Em cũng sẽ không khóc, vì rồi em sẽ mạnh mẽ hơn từ chuyện này.

Hôm qua, với cháu gái - người em tâm sự tình cảm nhiều nhất; đã rụng lông mi cả hai đứa *cười lớn* Nghe nó tục sao á, rụng lông mi cũng chung nhau. Rồi em ước, rằng sau này em sẽ yêu một ai đó, và người đó cũng sẽ yêu em. Cháu gái ước là được cao hơn =))

Cháu gái với em, thật sự em thấy mình trong nó. Em có thể ở bên cháu gái rất dễ chịu. Cháu gái luôn an ủi em và giúp em. Mối tình đầu của em, cháu gái, và cả của Phương, đều không có hậu.

Sau này rồi cả ba sẽ ra sao đây ha? :))

Em đang thấy rất dễ chịu. Đôi chút vui. Có lẽ em không còn phiền muộn gì nữa. Em đã biết tất cả rồi.

Tạm biệt nhé, những tháng ngày đầy hoài niệm :">

Thứ Năm, 13 tháng 5, 2010

Sound Horizon - Yorokobi to Kanashimi no Budoushu

Trình bày: Sound Horizon
Giọng: REMI
Sáng tác: REVO
Album: Roman
Bài hát: Yorokobi to Kanashimi no Budoushu - 歓びと哀しみの葡萄酒 - Giọt rượu chứa chan hân hoan và buồn khổ

Loraine de Saint-Laurent là tiểu thư của một gia đình quý tộc chuyên sản xuất rượu. Đất đai trồng nho của gia đình cô rất nhiều. Tuy thế, cô lại đem lòng yêu say đắm một người hầu. Cô không biết tên thật của anh là gì và chỉ biết gọi anh là “người hầu”. Trong khi đó người mẹ kế của cô thì suốt ngày chỉ lo ăn mặc đẹp và tiệc tùng, không hề đoái hoài gì tới tương lai của gia tộc. Để giữ vững cho gia tộc, cha của Loraine quyết định gả cô cho một gia tộc giàu có hơn. Không thể chấp nhận một cuộc hôn nhân sắp xếp, Loraine trốn đi cùng tình nhân và bị cha sai người đuổi theo bắt lại. Trong cuộc đào tẩu đó người tình của cô đã bị giết tại chỗ.


Bản thân cô bị đưa về nhà, nhưng sau đó cô lại trốn đi lần thứ hai. Trên đường chạy trốn, cô đã đi tìm kẻ từng sát hại người cô yêu và giết hắn. Sau đó, cô sống nốt quãng đời còn lại, lấy việc chăm sóc những cây nho như chàng trai kia đã làm làm niềm vui…


Trích blog của WAOchan - http://waochan.wordpress.com/2009/01/18/roman/


-Đã có per-

Đôi lời của người dịch:

Sau một thời gian suy ngẫm, so sánh và đi hành hạ người ta dịch tiếng pháp cho mình, tớ có những điều sau muốn nói.

Ở gần cuối, có cái câu mà tớ dịch là

"Nằm đó, trong chiếc thùng gỗ sồi, đứa con đáng yêu của ta đang say giấc
Này, con đang mơ gì thế?"

Từ gốc trong bản dịch được xuất hiện là "mon enfant". Khi dịch qua từ điển, nó dịch là đứa trẻ, và khi tớ hỏi bạn tớ thì "mon enfant" mang nghĩa "con của ta"

Có hai cách hiểu. Một là, khi người yêu chết, Loraine quá đau buồn, nên sảy mất đứa con trong bụng mình. Cách thứ hai, (dịch là "đứa trẻ"), thì khi người yêu chết, Loraine đã quên mất ước mơ thuở nhỏ. Cái tôi ngây thơ ấy đã chết, và Loraine ngoảnh lại quá khứ, thầm hỏi, ngày ấy ước mơ bản thân là gì. (kết luận rút ra sau khi đọc Roman :)))

Không nói nữa, bản dịch đây này *chìa tay*



Kanji

其れは 歓びに揺らぐ《焔》 哀しみに煌めく《宝石》
多くの人生...多くの食卓に...彼女の『葡萄酒』(Vin)があった――
横暴0501運命に挑み続けた女性「Loraine de Saint - Laurent」
大地と共に生きた彼女の半生...其の知られざる《物語》(Roman)

嗚呼...彼女は今日も畑に立つ 長いようで短い《焔》(ひかり)
得たモノも喪ったモノも 多くが通り過ぎた...
嗚呼...季節(Saison)が幾度廻っても 変わらぬ物が其処に在る
優しい祖父(Grand-père)の使用人(Employé) 愛した彼との『葡萄畑』(Climat)

嗚呼...追想はときに ほの甘く
熟した果実を もぎ穫るよう0501悦び(Plaisir)...

嗚呼...葡萄樹(Vigne)の繊細(Délicat)0501剪定は 低温で少湿が理想
造り手達(Vigneron)の気の早い春は 守護聖人の祭(Saint Vincent)の後に始まる...
嗚呼...無理0501收量(Quantité)を望めば 自ずと品質(Qualité)が低下する
一粒(un grain)...一粒(et un grain)に充分0501愛情(Amour)を それが親の役割……

嗚呼...追想はときに ほろ苦く
傷した果実を もぎ穫るよう0501痛み(Peine)...

嗚呼...女は政治の道具じゃないわ...
愛する人と結ばれてこその人生(la vie)
されど...それさえ侭成るぬのが貴族(Nobel)
そん0501『世界』(もの)捨てよう……
 
(「残念だったね」)

権威主義を纏った父親(Pèr) 浪費する為に嫁いで来た継母(Mère)
名門と謂えど...派手に傾けば没落するのは早く...
斜陽の影を振り払う...伯爵家(Les comte)...最後の《切り札》(Carte)...娘の婚礼...
嗚呼...虚飾の婚礼とも知らず――
継母(おんな)の《宝石》が赤(Rouge)の微笑(えみ)を浮かぺた……

地平線 が語らざる詩...大切0501モノを取り戻す為の...逃走と闘争の日々...
その後の彼女の人生は...形振り構わぬものであった……

私はもう誰も生涯愛さ0501いでしょう 恐らく愛する資格も0501い...
それでも誰かの渇き(Soif)を潤せる0501ら この身0501ど進んで捧げましょう...

樫(Chene)の樽の中で 眠ってる可愛い私の子供達(mon enfant)
ねぇ...どん0501夢を見ているのかしら?

果実(Pinot)の甘み(Sucre)果皮(Tanin)の渋み(Astringence) 愛した人が遺した大地の恵み(Terroir)
『歓び』(Joie)と『哀しみ』(Changrin)が織り成す調和(Harmonie) その味わいが私の『葡萄酒』(mon vin)
――そして...それこそが《人生》(et...C'est la vie)

(…其処にロマンは在るのかしら?)

Romaji

Sore wa... yorokobi ni yuragu "honoo"... kanashimi ni kirameku "houseki"...
Ooku no jinsei... ooku no shokutaku ni... Kanojo no Vin ga atta----
Oubou na unmei ni idomi tsuzuketa jousei "Loraine de Saint-Laurant"
Daichi to tomo ni ikita kanojo no hansei... sono shirarezaru "Roman"

Aa... kanojo wa kyou mo hatake ni tatsu nagai you de mijikai "hikari"
Eta MONO mo ushinatta MONO mo ooku ga toorisugita...
Aa... Saison(sezon) ga ikudo meguttemo kawaranu mono ga soko ni aru
Yasashii Grand-père(guranpa) no Employé(anpurowaie) aishita kare to no Climat(kurima)

Aa...tsuisou wa toki ni hono amaku
Jukushita kajitsu wo mogitoru you na Plaisir(pureizui)

Aa... Vigne (viinyu) no délicat(derika) sentei wa teion de shoushitsu ga risou
Vignerons(vinyuron) no ki no hayai haru wa St.Vincent(san-vansan) no ato ni hajimaru...
Aa... muri na Quantité(kantite) wo nozomeba onozuto Qualité(karite) ga teika suru
un Grain... et un Grain(e an guran)... juubun na Amour(amuru) wo sore ga oya no yakuwari......

Aa...tsuisou wa toki ni horo nigaku
Itanda kajitsu wo mogitoru you na Peine......

Aa...onna wa seiji no dougu ja nai wa...
Aisuru hito to musubarete koso no la Vie
Saredo... sore sae manmaranu no ga Noble(noberu)
Sonna "mono" suteyou......

Kenishugi wo madotta Pere(peru)...
Rouhi suru tame ni totsuide kita Mere(meru)
Meimon to iedo... hade ni katamukeba botsuraku suru no wa hayaku...
Shayou no kage wo furiharau... Les Comte(re konto)... saigo no “Carte(caruto)"... musume no konrei...
Aa...kyoshoku no konrei tomo shirazu...
Onna no "houseki" ga Rouge(ruuju) no emi wo fukabeta...

Chiheisen ga katarazaru oto... taisetsu na mono wo torimodosu tame no... tousou to tousou no hi...
Sono go no kanojo no jinsei wa... narifuri kamawanu mono de atta......

Watashi wa mou dare mo shougai aisanai deshou osoraku aisuru shikaku mo nai...
Soredemo dare kano Soif(suwafu) wo uruoseru nara kono mi nado susunde sasagemashou...

Chêne(shien) no taru no naka de nemutteru kawaii mon Enfant(mon anfan)
Nee...donna yume wo miteiru no kashira?

Pinot(pino) no douceur(dusuru) tinnin(tannin) no astringence(asutoranjansu) aishita hito ga nokoshita Terroir(terowaru)
"Joie(jowa)" to "Chagrin(shanguran)" ga orinasu Harmonie(amoni) sono ajiwai ga mon "Vin"
----Et...C'est la vie (e se ra vi)

Lời dịch

Ấy là "ngọn lửa" cháy bùng giữa hân hoan, "viên ngọc" lấp lánh giữa đau buồn
Qua bao nhiêu thời kiếp, ở biết bao bàn tiệc, “rượu” của nàng hiện diện
Người con gái mãi khiêu khích định mệnh bất công, “Loraine de Saint-Laurent”
Nửa quãng đời, nàng sống nơi mảnh đất vô danh

A… hôm nay, nàng, một tia sáng tưởng chừng lớn lao nhưng cũng thật yếu ớt, lại đứng giữa cánh đồng
Có thứ được hàn gắn, có điều mãi ra đi, biết bao chuyện nàng đã trải qua
A… bao nhiêu tiết mùa đổi thay, vẫn mãi một điều không chuyển biến
Là hầu cận của một người cha hiền từ, là một vườn nho cùng chàng trai được yêu

A… Ký ức nhiều khi thật ngọt ngào
Cuộc đời hạnh phúc, nhặt lên những quả mọng chín

A… Thu gặt từng trái nho bé nhỏ được mùa nhất khi tiết trời phả hơi lạnh
Xuân bận rộn bắt đầu sau lễ Saint Vincent
A… Nếu lượng quá nhiều, chất rồi sẽ giảm
Từng chút, từng chút, mang đến thật nhiều tình yêu, vai trò mẹ cha là thế

A… Ký ức nhiều khi thật đắng cay
Đau, thể như nhặt phải quả mọng thâm

A… Phụ nữ không phải công cụ chính trị
Họ sống để ở bên người họ yêu
Dẫu vậy, nếu không tồn tại giới thượng lưu
Thế giới tươi đẹp kia rồi sẽ bị vứt bỏ

Một người cha mang đầy sự độc đoán, một mẹ kế được gả vì vinh hoa
Dẫu là gia đình thượng lưu, phá sản vẫn đến nhanh nếu tiêu pha phung phí
Ngăn chặn sự suy tàn, bá tước, con bài cuối cùng, hôn nhân của ái nữ.
A… Cả nghi lễ phô trương cũng không có
"Viên ngọc" của người mẹ kế mỉm cười, đỏ rực

Âm thanh nơi chân trời không được cất lên, để lấy lại một điều quan trọng, tháng ngày trốn chạy và mâu thuẫn
Để rồi nàng sống, chẳng màng đến nhan sắc bản thân

Trong kiếp phận này, kẻ không xứng với hai tiếng "tình yêu" như ta, sẽ không bao giờ yêu nữa.
Nhưng nếu ta rót đầy được cơn khát của người đời, ta nguyện hiến dâng bản thân mình

Nằm đó, trong chiếc thùng gỗ sồi, đứa con đáng yêu của ta đang say giấc
Này, con đang mơ gì thế?

Đau khổ vẽ trên vỏ từng quả mọng, lời nguyện cầu trên mảnh đất bỏ lại bởi một người được yêu
Dệt giữa niềm vui và nỗi buồn, thật hài hòa, hương vị “rượu” của ta là thế
Và, ấy cũng là hương vị dòng đời.

(Nơi đây có câu chuyện nào không?)

*Cười tươi*

Nghe lại những bài xưa lắc xưa lơ mà mình từng nghe. Mình đã hòa với nó, bởi cuối cùng cũng xin lỗi được một tiếng >X< Giận hờn giúp ta hiểu nhau hơn.



Mừng lắm. Ngô Nguyễn Tuy Phong và Trần Vũ gì đó Minh, hai cái tên này rồi giúp ích thật.

Dịch Yorokobi to Kanashimi no Budoushou liền mấy hôm nay. Thiệt tình là giờ vui quá :">

Hẫng.

Đau. Lần đầu tiên nó làm mình đau đến thế. Chưa bao giờ mình lại tưởng tượng được chuyện nó đã làm ngày hôm nay.

Mình đã xưng "tôi" và "chị". Danh xưng mình ghét nhất khi có ai nói với mình.

Sáng sớm khi biết chuyện (do cháu gái kể), mình lập tức hỏi Việt Anh. Vốn đâu có ngờ đó lại là sự thật, mà mình chỉ mong Khuyên hiểu nhầm bà Trần sang ai khác. Mình có thể bịa ra một cái tên Trần Quang Minh, để che tất cả (có lẽ lại phải mượn tên chồng).

Mình hỏi, nó ừ.

Mình nói tiếp, nó biện hộ.

Lúc nhắn tin lại, mình khóc, đúng nghĩa nức nở. Vì có ai ngờ người mình tin nhất lại làm vậy với mình? Mình đã mong nhận được chút lời xin lỗi, hay chỉ cần một tiếng "Tui xin lỗi" và không gì hơn, mình có thể nhắm mắt bỏ qua tất cả.

Nhưng mình thấy gì? Vẫn lại biện hộ.

3 tin nhắn dài để biện hộ.

Nó danh chính ngôn thuận là bạn thân mình. Nó danh chính ngôn thuận là người mình tin để tâm sự. Và bây giờ, nó cũng danh chính ngôn thuận là người đi đem chuyện của mình để nói với người khác.

Mình đã không mấy thoải mái khi nó đem chuyện gia đình mình đi kể cho bạn nó, và giờ đây, ngay cả chuyện tình cảm của mình, nó cũng có thể thoải mái đem ra kể người khác để xem như trò đùa.

Nó là gì của mình, và mình là gì của nó, đến độ nó nỡ làm như vậy?

Mình muốn chấp nhận cái lý do nó vô tâm, nhưng mình quá đau để có thể buông xuôi được. Lần đầu tiên mình khóc nức nở đến vậy trước mặt người khác, bởi cái cảm giác như bị phản bội. Thật sự mình thấy như đang bị phản bội chứ không cười như mọi khi được.

1 bịch khăn giấy, 8 tờ. Nhiêu đó đã thiếu để mình lau khô nước mắt, và mắt mình vẫn đang sưng.

Ai cũng được, vì sao lại là nó?

Ngay cả khi nó nhắn tin cho mình, điều nó nói cũng là "It's just a joke, i didn't mean it to be that way". Ừ, đùa đấy, đùa mà lại đem chuyện tình cảm của mình nói với người khác để đùa đấy.

Mình muốn hỏi nó một câu, rằng mình đã bao giờ kể chuyện của nó cho bất kì ai chưa? Và nó đã nói là mình không biết điều gì nên nói và điều gì không nên nói.

Mình không muốn vậy, nhưng hiện tại, mình nói thật, mình đang rất hận nó. Mình không hận mình vì đã tin nó, vì cho đến cuối cùng, chưa bao giờ mình mất lòng tin nơi nó. Nhưng mình hận nó lắm, vì phản bội niềm tin của mình.

Vậy mà mình ngỡ đã hiểu nó đến độ nào. Nhớ lại, ngày ấy, mình từng bực mình nhưng không nói, bởi biết nó đã tự tâng bốc bản thân. Nó bảo bản thân nhạy cảm, và giờ nhạy cảm đến độ làm mình đau thế đấy. Mình nói ra một tiếng, nó đã nói lại như "đồ ngu, ăn nói kiểu gì không biết", nhưng làm mình có cảm giác bị khinh hơn nó đang đùa.

Ừ mọi chuyện đã qua, nhưng mình bỗng nhớ lại tất cả, và hận mình vì sao đã không nói cho nó nghe những điều ấy. Vậy thì đâu có chuyện hôm nay.

Mong sớm hết giận nó.

Chủ Nhật, 9 tháng 5, 2010

Sound Horizon - Unmei no Futago

Có thể tìm hiểu về album Moira của SH qua đây

Didymoi, hay Cặp sinh đôi (Twins), nói về thuở thơ ấu của cặp sinh đôi Elef và Misia. Hai đứa trẻ được nuôi dưỡng trong tình yêu thương của cha mẹ nuôi và có một cuộc sống hạnh phúc. Nhân vật Scorpius, một người lính với dã tâm soán ngôi, đi ngược lại lời của Nhà tiên tri. Scorpius đến thăm gia đình cặp sinh đôi để mời người cha gia nhập quân đội của mình. Khi người cha từ chối, Scorpius tấn công ông và ra lệnh bắt giữ cặp sinh đôi. Hai đứa trẻ bị bắt mang đi, còn cha mẹ nuôi bị bỏ lại đến chết.


Bài hát: 運命の双子 - Διδυμοι - Unmei no Futago - Cặp song sinh của số mệnh
Trình bày: Sound Horizon
Album: Moira
Track: 04
Sáng tác, sắp xếp và lời nhạc: Revo
Phân vai:
Giọng: Yuuki
Giọng: Kaori
Giọng: Ayaka Naitou
Giọng: Haruka Shimotsuki
Giọng: MIKI
Giọng: REMI
Người thuật chuyện: Ike Nelson
Chú thích theo sắc màu trong bài hát (do bạn này set, dễ nhìn tí thôi; mà chắc cũng không ai nhớ đâu ha, nên bạn này cứ để đó cho đep =))):
Elef
Misia
Bố
Mẹ
Scorpius
Elef + Misia

Đôi lời của người dịch: Moira, đấng chúa trời và số phận ở trong bài hát đều mang nghĩa số phận. Vậy nên một bản sub (sau này sẽ xuất hiện trên blog này) của Unmei no Futago sẽ ghi là:

"Một người tranh đấu với số phận, một người chấp nhận lấy số phận
Một người giết chết số phận, một người bị hiến dâng cho số phận"


Đó là bản dịch đầu tiên của tớ, bản này giống version thứ 2 ha.

Thêm nữa là tớ không rõ tên thật sự của bố mẹ nuôi của Elef và Misia là gì. Tớ kiếm được 2 bản, một bản ghi tên của họ là Polydeuces và Delphine. Bản còn lại ghi là Ordetius và Elemida. Ở đây do bản romaji này là hai cái tên phía sau nên tên họ sẽ là vậy. Còn thì, tớ không chắc chắn được.



Kanji



そして女神が舞い降りたる地は

後の世に楽園と謳われる
詩情溢れるアルカディアの山々
暮れ泥む秋の日の憧憬――其れは未だ世界の悪意を識らぬ双子の戯れ

――
そして縦糸は紡がれ運命の歯車は再び静かに廻り始める……

二度と還らざる 淡き少年の日々
空を翔る鳥は何処までも 飛べると信じてた
やがて振り返る 淡き少女の日々
水に映る月を何時の日か 取れると信じてた

生まれた時から
二人は何時も
絶えず 一緒だった
優しい父と 美しい母と
そんな日々が何時までも 続いてゆくと信じてた
運命に抗う者と 運命を受け入れる者
嗚呼運命を殺める者と 運命に捧げられる者
野山を駈け廻った 流れる雲追いかけて
夕暮れに漂う匂いに 二人は家路を競った
狡猾な蠍の影

廻り始めた歯車は誰にも止められない……

Romaji

"Matte yo Misia!"
"Elef~ Hayaku hayaku!"
"Ee..."
"Kochi!"
And then, the place to which the sisters descend is
The scenic mountains of Arcadia which later became known to all as Paradeisos

"Oishii~~"
"Moratta!"
"Ee! Chotto!"
"Kocchi!"
"Aa! Kirei dane?"
"Un kirei da ne!"
"Misia~"
"Elef~"
"Zutto issho ni iyou ne!"
"Un! Iyou ne!"

The spectacle of the autumn twilight----
Like a playing child who is yet to discover the world's malice...

----And...
As the Chronos is woven...
The cogwheel gently starts to revolve again...

(Theo fine theama einai gia mono dyo)

Nidoto kaerazaru awaki shounen no hibi
Sora wo kakeru tori wa doko made mo toberu to shinjiteta

Yagate furikaeru awaki shoujo no hibi
Mizu ni utsuru tsuki wo itsu no hi ka toreru to shinjiteta

Umareta toki kara/Futari wa itsumo/Taezu issho datta

Yasashii chichi to utsukushii haha to
Sonna hibi ga itsumademo tsuzuiteyuku to shinjiteta

Moira ni aragau mono to kanojo wo ukeireru mono
Aa.. kami wo ayameru mono to sadame ni sasagerareru mono

Noyama wo kakemegutta nagareru kumo oikakete
Yuugure ni tadayou nioi ni futari wa ieji wo setta

(Mono einai didymoi)

The cunning Scorpion's shadow...

"Saa, sagashita zo Ordetius!"
"Scorpious denka!?"
"Arcadia no souheki to utawareru yuusha, konna yamaoku inton seikatsu de suru no ka? Kisama, naniyue ken wo suteta!"
"Yashinka no anata ni ohashita toko de, gorikai itadakenai deshou na"
"Tadaima otousan, okaasan!"
"Hoho... Toraero!"
"Elemida! Kodomotachi wo tsurete nigenasai!"
"Elef! Misia! Kochiyo!"
"Laconia-gun wa sudeni shingeki shita. Ordetius, watashi no moto ni kitekure"
"Kotowaru to moushi agereba?"
"Naraba, meifu no ou no moto ni demo tsukaeru no da na!"

Once it starts, nobody can stop the revolving cogwheel.

Lời dịch

“Đợi anh với, Misia!”
“Elef à, nhanh lên! Nhanh lên!”
“Hả…?”
“Đến đây đi!”

Và, chốn nơi những chị em giáng hạ là…
Những đồi núi tuyệt đẹp của Arcadia, nơi sau này được biết đến với cái tên Paradeisos.

“Ngon quá!”
“Lấy được rồi!”
“A… Gì vậy?”
“Đên đây đi!”
“A… Đẹp quá anh nhỉ”
“Ừ, đẹp thật đấy.”
“Misia~”
“Elef~”
“Mình sẽ mãi ở bên nhau nhé”
“Ừ, mãi mãi”

Cảnh sắc của xế chiều lúc thu, như một đứa trẻ đang chơi đùa mà chưa hiểu những ác ý của dòng đời.
Và, khi Chronos dệt thêu, bánh xe số phận lại chậm rãi xoay chuyển.

Những tháng ngày ngắn ngủi mà cậu bé không bao giờ trở lại
Những tháng ngày cậu tin, rằng con chim sẽ bay lên trời, đến bất cứ nơi đâu

Những tháng ngày ngắn ngủi mà cô bé sẽ sớm ngoảnh lại nhìn
Những tháng ngày cô bé tin, rằng sẽ bắt được ánh trăng trên làn nước

Từ thuở lọt lòng, cả hai đã luôn ở bên nhau
Cùng người cha hiền từ, cùng người mẹ xinh đẹp
Cả hai tin, rằng những tháng ngày ấy là mãi mãi.

Một người tranh đấu với Moira, một người nhún nhường trước đức mẹ
Một người giết chết đấng Chúa trời, một người bị hiến dâng cho số phận

Chạy xuyên những thung lũng, đuổi bắt những tầng mây
Đắm mình trong hương sắc buổi xế chiều, họ sải bước trên con đường về nhà
Và không bao giờ quay lại nữa.

Màn đêm của con bọ cạp gian trá

Scorpius: Tìm ra ngươi rồi, Polydeuces!
Polydeuces: Đức ngài Scorpius!
Scorpius: Vị anh hùng Arcadia vô địch trong truyền thuyết
Scorpius: Sống tại nơi đây, nghỉ hưu giữa những đồi núi?
Scorpius: Tại sao ngươi lại vứt bỏ thanh kiếm của mình?
Polydeuces: Người quá tham vọng để hiểu những lý do của tôi, dẫu tôi cố gắng giải thích thế nào.
Elef + Misia: Bố mẹ ơi, bọn con về rồi!
Scorpius: Ồ!? BẮT LẤY CHÚNG!
Polydeuces: Elemida, dắt bọn trẻ đi trốn ngay.
Elemida: Elef, Misia, lại đây!
Scorpius: Phái đoàn Laconia đang dần lớn mạnh.
Scorpius: Polydeuces, hãy hầu hạ bên ta!
Polydeuces: Và nếu tôi từ chối?
Scorpius: Vậy thì hãy chuẩn bị tinh thần làm tôi tớ cho chúa tể Hades!

Một khi đã xoay chuyển, không ai có thể dừng bánh xe của định mệnh.

Đóng dấu phê chuẩn.

Set lại counter cho blog :"> bạn là bạn còn giữ cái hình được 444 với 777 ở blog cũ =)) (mà là hồi năm ngoái rồi). Dẫu sao chắc cũng ít ma ghé qua đây lắm ha =))

Bài này thiệt tình là mềnh post đóng dấu thôi. Vài phút sau lại thêm bài mới ngay í mà =)) Mới dịch xong Unmei no Futago :"> thiệt tình là yêu Revo sama quá >X<

Thứ Bảy, 8 tháng 5, 2010

Mental problems

Gần đây thì cứ có 3 bài, Karatachi Nomichi và Toki của Rikki sama, và Yorokobi no Kanashimi no Budoushou của Remi. Nghe đi nghe lại, không chán. Chắc tại nghe toàn những bài mềm như thế, cuối cùng bây giờ bản thân cũng dễ dãi theo.

Đùa chút thôi.

Bức tường mình đã cố gầy dựng từ đầu năm, bây giờ nó gần như chuẩn bị đổ tất cả. Tại sao, trước mặt người ấy, mình không thể che giấu được điều gì? Mình cảm giác như một con khùng, dễ bị điều khiển theo ý người khác.

Chính nó luôn hành động kì lạ, chính nó làm mình đau, chính nó làm mình thích; và cũng chính nó làm mình băn khoăn. Và tại sao thằng khùng này có cứ phải làm mấy chuyện điên điên nhỉ? ="=

Bực rồi nha. Nói tóm lại, mình thề không bao giờ để cho nó biết chuyện đáng xấu hổ ấy. Tức cái mình.

Thứ Ba, 4 tháng 5, 2010

Quay về Ranka xưa.

Thật ra, theo mình nhớ rõ ràng là, mình đã xin tạm nghỉ ở bất cứ chỗ sub nào. Có chăng thì mình tệ nhất ở bên BTT, chuyên môn trễ nợ, làm phiền mọi người. Nhưng đối với Ranka, mình rõ ràng đã có xin phép.

Mình không còn nhớ rõ nội dung chat, và cũng đã mất toàn bộ archieve, nhưng rõ ràng đại loại như "Để chị đoán xem, vì bận rộn nên em sẽ rút khỏi mọi hoạt động của nhóm vô thời hạn".

Và bây giờ, khi mình quay lại, với suy nghĩ tiếp tục cộng tác với nhóm, mình có đôi chút mong rằng: ở bên mục Băng Đảng, mình ít ra sẽ được coi như thành viên cũ. Cơ mà cái đập vào mắt mình là: Missing in action - Bốc hơi không lời từ biệt.

Một cách nào đó, mình cảm thấy bị phản bội. Mà có lẽ từ ấy hơi quá, nhưng thật sự, mình rất bị shock. Mình bỏ đi không lời từ biệt ư? Nếu vậy thì công mình đi xin lỗi mọi người là thế nào?

Hôm nay, mình đến mục VNL4M, định đưa lên 15 bài hát mình đã dịch, coi như làm giàu nơi ấy. Và cuối cùng...

Mình đã hỏi xin vào nhóm lại, bởi mình cũng muốn rõ thực hư. Hơn nữa, có thể là hiểu lầm. Mà dẫu sao cũng có một phần là mình sai, đâu trách được - -

Chán. Dạo này quay lại những hoạt động của trước kia, mà nó thế đấy.

Thứ Hai, 3 tháng 5, 2010

Đếm bụi :">

Hôm nay, mình lại về với "ngôi nhà", cũng như nhật kí của bản thân. Mình đọc lại tất cả, và cuối cùng mỉm cười, cho những gì đã qua.

Mình của hôm nay trưởng thành hơn những ngày đã qua.

Mình của hôm nay mạnh mẽ hơn những tháng ngày đã qua.

Mình của hôm nay hạnh phúc hơn những tháng ngày đã qua.

Thật sự, mình đã quá ấu trĩ. Mình không hiểu được điều gì đúng, điều gì sai. Mình không biết mình có gì và mình không có gì.

Ngay cả bây giờ mình cũng đâu có biết. Thế nhưng, mình không quan tâm nữa. Mình chỉ cần biết, mình có một người bạn thân luôn ở bên, một gia đình hạnh phúc luôn chờ đợi.

Mình đã mãi chờ cho một đièu gì đó xảy ra, biết rằng phải làm gì đó, nhưng cuối cùng cũng chưa bắt tay vào điều gì cả. Và bây giờ, ít ra, mình đã có những gì mình cần.

Điểm lại, có lẽ cột mốc chính là khi mình thi đậu học sinh giỏi.

Nhớ lại cái hôm ấy, hơi bị xấu hổ nha. Mình cứ nghĩ là rớt, nên chẳng thèm buồn. Nhưng đến khi phát hiện mình đậu, tất cả nước mắt như vỡ òa. Mình khóc thật lớn, thật lớn, như thế giới này chỉ có một mình mình thôi. Rồi sau đó, mình đi gọi điện khoe với mọim người, đương nhiên là khoe nó trước tiên.

Những ngày ấy, chính nó ủng hộ mình rất nhiều. Nó có lẽ muốn mình hưởng được điều mà nó chưa bao giờ có. Trước khi thi, nó lo lắng cho mình. Sau khi thi, nó vỗ về mình. Khi biết kết quả, nó chia buồn cùng mình.

Mình tự hào mà nói, mình có một đứa bạn tuyệt vời, một tình bạn tuyệt vời. Mình và nó, như lửa và nước. Mình không thể nói là giống nó được, nhưng có lẽ lửa với nước vẫn song hành được nhỉ.

Và xét cho cùng, mình có một đứa bạn thân tuyệt vời. Nó cũng coi mình như bạn thân nhất của nó. Bởi vậy, mình đã "có" rồi nhỉ :">

Mình cũng đã hoàn toàn quên được người ấy. Mình với nó, sao mà ngu đến vậy. Lại chọn phải 2 thằng hâm mà thích. Điên quá đáng. Mình với nó, có lẽ, bài "Tell him" vẫn luôn đi cùng cuộc tình ngắn ngủi - tình đầu.

Lâu mới viết blog lại, thật sự cũng không biết nói gì nữa.

Trong tâm, có đôi chút mình thấy thoải mái. Bởi lẽ, những khi không dám tâm sự với ai, có blog là để giải tỏa hết. Những khi có chuyện gì, nơi đây cũng đều lưu trữ những kỉ niệm ấy. Như nơi đây cũng đã trở thành một căn nhà, một cuốn nhật ký... Một thứ để giúp mình ngoảnh lại nhìn những quá khứ của bản thân.

Blog đã gần được một năm, và cũng được vài chục bài. Nhưng mình coi nó như những cột mốc trưởng thành của bản thân. Đọc lại, tất cả như thoáng qua trước mắt. Những tháng ngày vui, những lúc buồn tủi, luôn hiện diện ở đây. Gọi đây là trang sử riêng của Lyra cũng được chứ nhỉ.

À mà, có tên mới rồi. Ứ còn là Shizuki Kaya, mà là Delphinus Lyra. Thích tên mới quá đi XD

Không thèm viết nữa. Không phủi bụi nữa đâu. Lười rồi *lè lưỡi*

À, tự dưng, mình lại nhớ đến chị Fykyshyyru :)) Tò mò xem bây giờ chị ấy thế nào rồi nhỉ? :))