Thứ Bảy, 15 tháng 5, 2010

Chấm.

Này, bây giờ em nghĩ lại, có lẽ khi ấy, thật sự em đã thích một người.

Nhờ anh, em cảm giác được mình là con gái, lần đâu tiên như vậy. Lần đầu em đỏ mặt, lần đầu em khóc vì một người con trai, lần đầu em đau vì một người con trai. Lần đầu hy vọng, và cũng lần đầu, em thấy mình như tái sinh từ một ngọn lửa; thể như một chú phượng hoàng kiêu hãnh.

Nhớ lại, ngày đầu tiên em nhận ra bản thân mình thích anh, em đã chối bay biến. Một người con gái thiếu tế nhị như em, bất thường như em; người mà bất cứ ai cũng không ưa; không thể chịu nổi ý nghĩ em đã thích một ai đó. Rồi tất cả diễn ra, không được nhẹ nhàng như làn nước chảy qua dòng sông, cũng không mạnh mẽ như những cơn vỗ bờ của sóng biển. Nó diễn ra không quá nhanh, không quá chậm. Với em, đó là một trải nghiệm rất lạ.

Đến ngày em nói được tiếng, 3 cái chữ ấy, em đã quá ngại. Em không hiểu, vì sao trước mặt anh, em không giữ được sự bình tĩnh của mình. Em là một con ngốc, thật sự, vì thế nên anh đã không đến với em.

Anh từ chối.

Em cũng tự khép lại mối tình đầu của bản thân. Em tiếp tục những tháng ngày bình thường, vẫn cười. Đến một ngày, em quá ngại ngùng khi anh lại không hành xử bình thường. Những lần vuốt tóc, những câu từ thiếu tế nhị. Một lần nữa, em lại thích anh.

Hãy tưởng tượng đến một con đê cố chặn những cơn sóng mạnh mẽ. Em là thế. Nhưng con đê của em yếu quá, nên không ngăn cản được mọi chuyện.

Cứ thế, rồi anh nói với em là anh đang thích một người. Em hy vọng, em chờ đợi, em mong người đó là mình. Em mong một ngày, em phá bỏ hết tất cả rào cản, được ôm anh và được ở bên anh, dẫu thời gian ở bên ấy ngắn ngủi thế nào. Em luôn chuẩn bị tinh thần rằng người ấy không phải mình.

Anh đối xử với bao người con gái khác, vạn lần tốt hơn với em. Nhưng cái tôi ngu ngốc này vẫn mãi hy vọng.

Bạn bè em mỗi khi hy vọng một ai thích nó, họ đều thích nó lại. Nhưng em không được như thế. Họ tốt hơn em mà nhỉ. Dẫu sao, em cũng không tốt, và cũng chẳng đáng để ai yêu.

Ngẫm lại tất cả, em thấy không hối hận. Em mừng vì đã biết cảm giác đắn đo vì ai đó. Năm học lớp 9 này, em trưởng thành hơn rất nhiều, rất nhiều.

Rồi cuối cùng khi sự thật đến, em thất vọng, mặc dù đã chuẩn bị tinh thần bao lần. Con gái là cứ phải thế à? Tin vào một điều không thực.

Anh thích bạn thân của em.

Em cũng chỉ biết điều ấy vào trưa nay, nhờ một người rất thân với em. Em khi ấy đã không thể nói gì hơn. Ừ, không ai đáng trách, chỉ trách em đã chọn nhầm người.

Cuối cùng thì chẳng ai được gì cả. Bạn thân em đã có người nó yêu. Anh là người thứ ba, và... chắc gọi em là người thứ tư rồi *cười cười*

Đùa tí thôi.

Cuối cùng, em chỉ nói với anh một điều, rằng đừng ngăn cản mối tình của bạn thân em. Một mình anh đau là đủ, đừng để cả hai đứa nó đều đau. Vì chúng quá đau rồi.

Có chút nào đó, em ghen tị với nó. Giả chăng, người anh thích không phải nó, mà là em, sẽ như thế nào đây nhỉ? Mà, em thật ngốc vì nói những điều này. Tại sao lại ghen với bạn thân mình nhỉ?

Cổ tích không đúng. Chuyện tình của em đã không có hậu. Và, em chỉ luôn là tình đơn phương. Chắc đây là quả báo cho em vì chuyện của Tuấn Anh.

Nhưng, tại sao, sau tất cả những chuyện ấy, em lại không đau? Em không rõ. Giờ đây em có thể đối diện với anh rất nhẹ nhàng, thể như tất cả là hương hoa trong cơn gió thoảng. Khi đến, em mãi tận hưởng, và khi đi, em lại nuối tiếc. Nuối tiếc chút thôi, chứ không đau.

Em đã không khóc, như cháu gái đã lo lắng. Em cũng sẽ không khóc, vì rồi em sẽ mạnh mẽ hơn từ chuyện này.

Hôm qua, với cháu gái - người em tâm sự tình cảm nhiều nhất; đã rụng lông mi cả hai đứa *cười lớn* Nghe nó tục sao á, rụng lông mi cũng chung nhau. Rồi em ước, rằng sau này em sẽ yêu một ai đó, và người đó cũng sẽ yêu em. Cháu gái ước là được cao hơn =))

Cháu gái với em, thật sự em thấy mình trong nó. Em có thể ở bên cháu gái rất dễ chịu. Cháu gái luôn an ủi em và giúp em. Mối tình đầu của em, cháu gái, và cả của Phương, đều không có hậu.

Sau này rồi cả ba sẽ ra sao đây ha? :))

Em đang thấy rất dễ chịu. Đôi chút vui. Có lẽ em không còn phiền muộn gì nữa. Em đã biết tất cả rồi.

Tạm biệt nhé, những tháng ngày đầy hoài niệm :">

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét