Thứ Tư, 19 tháng 5, 2010

Entry thứ 3 trong ngày sinh nhật Bác :))

Mình nhận ra, gần đây, một ngày thật dài. Mình cảm nhận được bản thân đang sống, tràn đầy sức sống, nhưng nhiều khi cũng chỉ tràn đầy buồn đau. Mà mình không hiểu nguyên nhân cho sự đau buồn ấy là gì.

Nội một ngày hôm nay, 3 entries đã được post. Gần đây rất thích blogging. Có lẽ có rất nhiều chuyện để nói, mà cuối cùng, nó quá khó để thốt ra nên lời, hay quá vớ vẩn để tâm sự với một ai đó.

Mình muốn được mạnh mẽ, muốn được người lớn hơn. Chưa bao giờ mình hài lòng với bản thân. Học vấn, ngoại hình, mình không tự ti với điều gì, nhưng riêng tính cách, chưa bao giờ mình thấy vui lòng.

Kẻ thù lớn nhất của đời người là bản thân mình.

Sống cần biết tự hài lòng với những gì mình đang có.

Cái gì cũng có thể nói được cả. Sống, gần đây, với mình là một chuyện quá khó. Đương nhiên mình sẽ không tự sát, bởi chính hành động ấy là hành động mình khinh thường nhất. Nhưng có lẽ, giờ đây, mình đã hiểu hơn cho những con người chọn con đường ấy. Suy cho cùng, cuộc sống này, quá nhiều ngõ cụt đi.

Mà, nếu mình có ngõ cụt, móc đại bác ra bắn là thông ra đường lớn ngay ha *đùa*

...

Cứ thấy chán chường thế nào ấy. Như một điều gì quan trọng của mình dần vuột đi.

Xung quanh mình, đang thiếu những con người mình tin tưởng nhất.

Phương, dẫu sao nó cũng đâu thể lúc nào cũng onl. Mà onl thì nhiều khi mình cũng chẳng biết nói gì ngoài tám nhảm. Bội và Phụng, mình tâm sự với bọn nó đủ điều, nhưng mình quá tham lam đi. Mình muốn có những gì mà mọi người có. Mình nhớ bố, mình muốn một mẹ hiền. Mình muốn có ai ở bên để giúp mình xua đuổi những cảm giác sợ hãi kia.

À, đúng rồi. Là sợ. Một lần nữa, mình lại sợ thứ mình không biết là gì. Chạy trốn khỏi một nơi vô định.

Ghét lắm.

...

Con nhớ bố. Bao giờ bố về?

Chị, em muốn chị, chừng nào chị về?

Bà, sao bà luôn ở bên Andy, không ở bên cháu?

Phương, sao tui không có bà ở bên?

Muốn có người ở bên.



... Tham lam quá. Chung quanh đã có Bội, Phụng, Phúc Anh, tại sao cứ đòi hỏi?

Cắt tóc là để từ bỏ những muộn phiền. Một ngày tức quá, mình sẽ đi cạo đầu luôn ha *cười*

Í mà, hết Siren rồi. Giờ là Broken của Leona.



*Chỉ* Ending Theme của Masuda Toshio, hay bạn này hay thích gọi là Siren.



Broken của Leona.

*Cười* Hôm trước nói là cái xó này không ai thèm ngó, thì Phụng với Phúc Anh nói là có hai đứa ngó nè :"> Một câu mà làm mình vui lắm :">

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét