Thứ Hai, 3 tháng 5, 2010

Đếm bụi :">

Hôm nay, mình lại về với "ngôi nhà", cũng như nhật kí của bản thân. Mình đọc lại tất cả, và cuối cùng mỉm cười, cho những gì đã qua.

Mình của hôm nay trưởng thành hơn những ngày đã qua.

Mình của hôm nay mạnh mẽ hơn những tháng ngày đã qua.

Mình của hôm nay hạnh phúc hơn những tháng ngày đã qua.

Thật sự, mình đã quá ấu trĩ. Mình không hiểu được điều gì đúng, điều gì sai. Mình không biết mình có gì và mình không có gì.

Ngay cả bây giờ mình cũng đâu có biết. Thế nhưng, mình không quan tâm nữa. Mình chỉ cần biết, mình có một người bạn thân luôn ở bên, một gia đình hạnh phúc luôn chờ đợi.

Mình đã mãi chờ cho một đièu gì đó xảy ra, biết rằng phải làm gì đó, nhưng cuối cùng cũng chưa bắt tay vào điều gì cả. Và bây giờ, ít ra, mình đã có những gì mình cần.

Điểm lại, có lẽ cột mốc chính là khi mình thi đậu học sinh giỏi.

Nhớ lại cái hôm ấy, hơi bị xấu hổ nha. Mình cứ nghĩ là rớt, nên chẳng thèm buồn. Nhưng đến khi phát hiện mình đậu, tất cả nước mắt như vỡ òa. Mình khóc thật lớn, thật lớn, như thế giới này chỉ có một mình mình thôi. Rồi sau đó, mình đi gọi điện khoe với mọim người, đương nhiên là khoe nó trước tiên.

Những ngày ấy, chính nó ủng hộ mình rất nhiều. Nó có lẽ muốn mình hưởng được điều mà nó chưa bao giờ có. Trước khi thi, nó lo lắng cho mình. Sau khi thi, nó vỗ về mình. Khi biết kết quả, nó chia buồn cùng mình.

Mình tự hào mà nói, mình có một đứa bạn tuyệt vời, một tình bạn tuyệt vời. Mình và nó, như lửa và nước. Mình không thể nói là giống nó được, nhưng có lẽ lửa với nước vẫn song hành được nhỉ.

Và xét cho cùng, mình có một đứa bạn thân tuyệt vời. Nó cũng coi mình như bạn thân nhất của nó. Bởi vậy, mình đã "có" rồi nhỉ :">

Mình cũng đã hoàn toàn quên được người ấy. Mình với nó, sao mà ngu đến vậy. Lại chọn phải 2 thằng hâm mà thích. Điên quá đáng. Mình với nó, có lẽ, bài "Tell him" vẫn luôn đi cùng cuộc tình ngắn ngủi - tình đầu.

Lâu mới viết blog lại, thật sự cũng không biết nói gì nữa.

Trong tâm, có đôi chút mình thấy thoải mái. Bởi lẽ, những khi không dám tâm sự với ai, có blog là để giải tỏa hết. Những khi có chuyện gì, nơi đây cũng đều lưu trữ những kỉ niệm ấy. Như nơi đây cũng đã trở thành một căn nhà, một cuốn nhật ký... Một thứ để giúp mình ngoảnh lại nhìn những quá khứ của bản thân.

Blog đã gần được một năm, và cũng được vài chục bài. Nhưng mình coi nó như những cột mốc trưởng thành của bản thân. Đọc lại, tất cả như thoáng qua trước mắt. Những tháng ngày vui, những lúc buồn tủi, luôn hiện diện ở đây. Gọi đây là trang sử riêng của Lyra cũng được chứ nhỉ.

À mà, có tên mới rồi. Ứ còn là Shizuki Kaya, mà là Delphinus Lyra. Thích tên mới quá đi XD

Không thèm viết nữa. Không phủi bụi nữa đâu. Lười rồi *lè lưỡi*

À, tự dưng, mình lại nhớ đến chị Fykyshyyru :)) Tò mò xem bây giờ chị ấy thế nào rồi nhỉ? :))

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét