Thứ Ba, 31 tháng 8, 2010

Tử Linh's first fandub ever made.

Ưm, bài này mình hát cho thỏa lòng thôi nhé :p Mình biết giọng mình không sánh được với ai, nhưng đây là bản fandub đầu tiên của mình. Mong mọi người ủng hộ.

Mình vẫn còn bệnh, không kéo giọng được. Hơn nữa, mình lần đầu dùng Audacity, không biết chỉnh gì cả. Xin lỗi mọi người.

http://www.mediafire.com/?2vnja0pfn5n8jtx

Sẽ cố làm một bản hoàn chỉnh hơn để tặng cô Sya.

Thứ Bảy, 28 tháng 8, 2010

...

Hôm nay, mình lướt lại ACC. Và, cái tên ấy hiện diện nơi "Cho Cosplayer" lâu lắm rồi, nhưng đến bây giờ mình mới nhận ra, và bước vào lại.

Fykyshyyru.

Ngày mình 11 tuổi, cái thuở thiếu thời ngây thơ ấy, mình quen chị. Mình bảo chị nhận mình làm mm. Nói chuyện tám nhảm nhiều, cũng vui lắm. Lúc ấy mình và Ikina (tên ngày ấy của nó) đều làm con của mm.

Nói chuyện nhiều, mình cũng được nghe kể thêm về cuộc sống về chị. Nhiều chuyện hài hước, cũng có những chuyện không thể nào cười nổi. Hồi ấy mình nghe xong, đôi khi mình buồn đến nỗi bật khóc.

Mình có lẽ cũng bị ảnh hưởng bởi chị nhiều. Mình đến bây giờ vẫn ngưỡng mộ chị, một người con gái độc lập, tài giỏi, xinh đẹp, và nhiều điều mà chị biết làm. Mình ngưỡng mộ cách nói chuyện và nhiều thứ.

Dù Shi bảo là chị nói dối, mình cũng không đáp lại gì, nhưng trong đáy lòng, mình vẫn tin. Vì câu chuyện ấy quá thực, và có quá nhiều người đã nói vậy. Băn khoăn trong cõi lòng biến mất bởi sự kính trọng. Cuối cùng, đến bây giờ, mình vẫn tin.

Nhớ ngày ấy, từng ngày mình đọc blog chị. Văn phong của mình giờ đây chắc cũng hơi bị ảnh hưởng chị (bởi toàn đọc fic chị thôi /__\).

Đến hôm nay, mình vào profile chị. Đối thoại giữa Cam với Hành. Nghe bảo, chị vẫn đang ở Nhật. Và xem lại profile của những người mình từng quen. Eve, chị, Makuru, Jyakshiki, Byakuya, nhiều người nữa. Mình không nhớ nhiều nữa /__\ 4 năm rồi còn gì nữa /__\

Mà hồi đó mình ngu. Ngu đến kinh hồn. Nhớ lại còn thấy hãi hùng cái sự ngu T__T Ghét lắm cơ. Nhất định, không bao giờ thèm ngu như vậy nữa T__T

Chậc. Tự dưng lại muốn gặp chị, nói chuyện với chị. Nghe bảo chị dùng Skype, mà mình còn không biết Skype của chị là gì LoL

Hôm nào lon ton xin lại nick chị chăng *đùa* Bạn nào hảo tâm thì cho mình nhé LoL

P/s: hôm trước mình gặp lại Jyakshiki, qua vài cái off mess. Shiki vẫn gọi mình là Nanami, làm nhớ tới cái tên đó quá =)) Mình xưng "mình", "bạn", bởi lâu rồi không gặp, xưng tui bà mình thấy kì kì. Lần gặp ngẫu nhiên sau một năm trời.

Còn Hakuru, dạo này tự dưng thấy tung tích của bản hơi bị nhiều. Bản cũng để lại cho mình nhiều ấn tượng ấy chứ.

Thứ Năm, 26 tháng 8, 2010

Quỳnh Thư.

Đến hôm nay, tôi thay đổi tên trên fb của mình, "Quỳnh Thư".

Ngày bé thì tôi cứ ghét cái tên này, muốn giống tên mọi người. Cấp 1 của tôi một lớp có đến 3 Linh, 2 Quỳnh, chỉ có Thư là không ai trùng. Nhất là Quỳnh Thư, tôi chưa gặp ai tên giống vậy. Vậy nên hồi đó ghét nó, ghét đến kinh hồn.

Đến dạo này, tôi lại yêu nó cơ chứ. Yêu cái tên của mình rất nhiều. Chẳng biết lý do là gì nữa, chỉ yêu nó như vậy thôi.

Hồi trước tôi mới đặt ra biết bao tên, bảo là, tên mình sến quá đi. Nào thì Nanami Kuroda, nào thì Delphinus Lyra, Diệm Tử Linh, Yuuka, Rei hay nhiều tên khác, tôi tự đặt, để che đi cái tên tôi từng một thời tự ti. Và giờ đây, tôi nhận ra, tôi là Quỳnh Thư, chứ không phải ai khác.

Không biết vì sao dạo này không còn dịch nhạc được. Những lời tôi dịch khô khốc, ẩu tả, rất cứng. Cũng chưa biết vì sao tôi lại như vậy. Fic tôi cũng không viết nổi.

Ôi...

Hiện tôi đang học ở NTH, với những ngày tháng còn đú đởn. Gia nhập EC khiến tôi thấy khá vui, mọi người cũng đê tiện hay chi đó. Tóm lại, tôi đang ở trong một gia đình ở NTH. Họ gọi nhau là family, đối xử với nhau cũng khá thân mật.

Ưm, chẳng còn ý gì nữa. Tôi cũng mất khả năng sử dụng những ngôn từ hoa mỹ rồi /__\ Có lẽ chỉ khi buồn, tôi mới có thể "tâm trạng" như vậy.

Thứ Tư, 18 tháng 8, 2010

Kính vạn hoa muôn năm.

Mình vừa mới coi lại Kính vạn hoa :">

Phải nói đó là một trong những phim mình rất yêu, đưa mình lại thời be bé :">

Mình đọc KVH lúc lớp 4, là khi 8 tuổi. Lúc đó thấy mọi người trong truyện đều lớp 7, mình bắt đầu tưởng tượng lung tung. Trí tưởng tượng con nít nó bay cao không tả nổi =)) Mình đọc xong, muốn giống như chị Hạnh, học giỏi. Sau đó mình bắt bố chở đi nhà sách mua một đống... Doraemon, Siêu nhân Mami =)) Và một ít sách khoa học :">

Hồi đó mình cũng dạng nữ anh hùng trong lớp =)) Luôn luôn bắt nạt thằng ngồi kế bên (lúc lớp 5). Lớp 4 có bạn Tùng... mập quá = =v mình hông ăn hiếp nổi, bị bản ăn hiếp lại. Nhớ có đợt mình chọc bạn Tín đến độ bản khóc tóe lên =))

Thời oai hùng ngày đó, ôi, mình kể ton ton vị trí các sao trong hệ Mặt Trời =)) Bạn nam ngồi kế bên cứ ngồi nghe "vậy đó hả" rồi học thuộc theo.

Chậc. Nhớ về một bài thuyết trình làm năm lớp 9, mình phụ trách thuyết trình về Nguyễn Nhật Ánh. Show vài thứ của NNA mình có, mình có bảo một câu như thế này. "Truyện của NNA, cụ thể là Kính Vạn Hoa có một đặc điểm khác với những tác giả khác, rằng người lớn đọc vào sẽ như trẻ lại, và trẻ nhỏ đọc vào sẽ như trưởng thành ra". Giờ mới tự hào vì mình đã nói câu đó =)) Mỗi lần xem KVH, mình luôn thấy tâm hồn thanh thản, dễ thương, con nít ra, cũng như khi đọc Doraemon vậy.

Việt Nam rất tiếc là đã không biến Kính Vạn Hoa trở thành một câu chuyện thuộc dạng tầm cỡ, kiểu như biểu tượng của trẻ nhỏ. Cá nhân mình thấy cái đó cũng giống Doraemon của VN đó nha. Lẽ ra nên viết truyện tranh, nếu có điều kiện, hoặc làm sao cho các em nó yêu cái này. Cái đó thì hay vô đối rồi.

Thời này coi bộ con nít không còn coi KVH, không còn biết Doraemon. Nhiều khi mình giới thiệu Doraemon cho bé Trân, bé hoàn toàn không biết. Giờ là Pink Panther chiếm ngôi rồi, này thì Ben 10 và nhiêu cái. Thứ lỗi cho mình vì không biết nhiều phim hay truyện cho con nít thời nay.

Mỗi thời đều có một thứ để nhớ, nhưng thật đáng tiếc là VN mình đã không biết cách lưu giữ sao cho câu chuyện đó trở nên "bất hủ". Nó thật sự hay, mình rất thích. Như cái thời bảy mươi tám mươi, có những chuyện như Cô bé Mai mơ hay nhiều cái khác. Giờ đây mình muốn chiêm ngưỡng nó lắm.

Có lẽ mình thích những thứ cu cũ, mà chính ra cũng còn mới chứ '__'v Đêm nào cũng ráng thức để coi Donald, nhất là cái khúc con kiến giảng bài. Mình thật sự rất thích. Rất mang tính giáo dục đó chứ. Mr Bean là ghét từ thuở bé = =

Mình có ước mơ be bé là có đủ bộ Donald Duck, Mickey và Tom & Jerry. Truyện Doraemon mình có đủ rồi :> Chậc. Sau này lớn mình sẽ sưu tập tất cả, coi như giữ lại những gì của thuở bé.

Vốn dĩ đọc lại cái gì mà mấy năm về trước mình đã viết hoặc xem cũng thú vị. Nhiều khi mình đọc lại entries cũ, không thể ngờ đó là mình. Hay đơn giản xem KVH. Qua rồi cái thuở thiếu thời mỗi lần đọc là oa mắt ra ngạc nhiên (đến khi học lớp 8 thì mới hiểu là những chuyện đó rất đỗi bình thường trong tuổi học trò).

.

.

Mình mới thấy nhà sách đang bán cuốn Lịch sử các nền văn minh trên thế giới. Nhất định phải mua cuốn đó >V<

Thứ Tư, 11 tháng 8, 2010

[Fiction] Passion from the lost land.

Trân trọng cám ơn chị Renix về việc chị giúp em với cái này như thế nào.

Tác giả: Diệm Tử Linh
Thể loại: General, angst.
Tình trạng fic: Ongoing.
Rating: 10+
Summary:

Nếu em có sức mạnh để thay đổi tất cả, liệu anh sẽ thanh thản chứ?

.

.

Passion from the lost land.



Bướm xanh, bướm trắng, bay xen kẽ nhau, tỏa sáng.

Trước mắt nàng hiện ra một khung cảnh thật huyền ảo. Đôi bướm mãi lượn quanh, quấn quít thương yêu, tưởng chừng không gì chia cắt chúng được nữa. Cả cái vũ điệu kia cơ hồ cũng mê hoặc lòng người.

Nàng cười. Chưa bao giờ nàng thấy điều gì tuyệt vời hơn. Muốn vươn tay ra, nhưng đôi tay bỗng khựng lại. Nàng nhận ra, rằng mình bị quấn lấy bởi một sợi xích, chặt đến nỗi khó mà cựa quậy người.

Nàng nhìn kĩ lại quang cảnh xung quanh, và gần như phát mửa khi mùi tanh nồng của máu xông lên mũi. Xác người chất đống lên: phụ hoàng, mẫu hậu, em gái, và nữ hầu cận của nàng. Ngay cạnh đó là anh, đang trăn trối, đang trách móc nàng, đang căm hận nàng. Ánh mắt ấy, như đương muốn ăn tươi nuốt sống chính nàng, người anh yêu.

Chưa kịp hiểu điều gì đang xảy ra, nàng bất giác nhìn đôi bàn tay nhỏ nhắn của mình, làn da từ khi nào đã tắm trong màu máu. Và trong tay, hiện diện một thanh trường kiếm, với từng giọt đỏ mọng đương nhỏ dần xuống nền đất tanh tưởi.

Nàng định hét lên, nhưng cổ họng nghẹn cứng lại. Thanh quản không thể hoạt động. Nàng hoảng sợ như một người điên loạn, cố gào thét mà không được. Họ đương nhìn nàng, nhìn kẻ giết họ, với những ánh mắt hay chăng đương chứa chan thù hằn.

Mặt đất nơi nàng đứng nứt ra, đẩy đưa nàng xuống một hố đen vô tận. Nỗ lực không bật ra tiếng kêu gọi sự cứu vẫn của nàng, khiến nàng hoảng sợ mà khóc.

Tất cả dần trở nên nhạt nhòa trước mắt nàng, cả đôi bướm rực rỡ…

.

.

Thứ Ba, 10 tháng 8, 2010

Tan tan tan~

Xem chuyện người đời cãi nhau thật vui quá đi~ (Dù mình có dính ti tí vào nó).

Nhớ ngày trước, vụ nàng Tral ấy mà, mình thấy viễn cảnh như sau. Kẻ tung, người hứng. Có một bạn xuất hiện và tạo nên trò vui, rồi một số người (xem ra rất nhiều, chứ không còn là một số) nhìn thấy, mừng thầm vì đã gặp người não mịn hơn mình, lon ton chạy vào "ra oai", lên tiếng chửi bới. Dù thật ra trong đó cũng có một số người mình thích (vì họ không phải vào để ra oai mà khuyên nhủ, khuyên không nghe thì rút luôn, chứ ai đời vào để chửi + tám nhảm)

Giờ đây thực sự mình rất vui, vì mấy bạn đã nhận ra cái vụ này không thuộc thẩm quyền của mấy ngưỡi não mịn, tức là mấy bạn ấy thấy người ta não nhăn hơn ấy mà, đã lập tức cứng họng =)) Mình nhìn quang cảnh đó rất là buồn cười~

Fu fu fu~ Thỏa mãn quá.

Mà xét ra, mình cũng có ít câu hỏi. Nghe nói bên đó (một bên nào đó, ai dính ráng chịu) muốn "đè bẹp coser VN, quăng vào bọn cos VN cho chúng khỏi ngóc đầu lên được nữa". Giờ, khi lộ hình RAW, bắt đầu đi xin sự giúp đỡ từ coser VN sao? :))

Bên kia thì mình không bàn gì hết đâu 'x'

Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Halloween's Night 2009.

Không phải cái này để post hình, mà để nhớ lại những gì đã xảy ra hôm đó.

Phải công nhận, dạo này xảy ra nhiều chuyện, mình mới thật sự thấm nhuần rằng, chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ mọi chuyện. Hôm ấy bạn Oanh làm mình tức điên lên, tới độ bỏ cả show mà đi xuống chơi với lớp.

Bạn ấy thì, lúc tập MC, mình đọc cho bạn ấy nghe, bản không thèm nghe mà "Ôi xời, Oanh không thuộc được. Có gì Thư nói hộ Oanh nha" - - Mình là mình đã chưa nói gì rồi. Tập một chút là đau, tập một chút là dựa dẫm. Đến lúc lên sân khấu cũng toàn do mình với cháu lo, còn nàng ấy thì phè phỡn với lớp nàng, không thèm lo gì cho show.

Thuở cha sinh mẹ đẻ, chưa ghét ai như ghét nàng. Cũng may thoát khỏi nàng rồi. Mập mà vô duyên + giả tạo thấy ớn.

.

.

Hôm đó mình không mặc váy mẹ mua. Sợ mẹ buồn, lúc về lấy giày, mình đã lén trốn.

Lát sau, mình nhận ra, mẹ ở đó ủng hộ mình cả một buổi. Mẹ xem tất cả, rồi mẹ cười xòa, "Mẹ dốt tiếng nước ngoài, có hiểu cái gì đâu". Đến giờ mình mới nhận ra mẹ yêu mình đến thế nào.

Mình yêu mẹ lắm. Yêu mẹ nhất trên đời.

*Hun chụt chụt* Sinh nhật mẹ, dù con lười cỡ nào, cũng sẽ earn ra money để mua cho mẹ một cái bóp, và viết tặng mẹ một câu chuyện.

Thứ Năm, 5 tháng 8, 2010

[Monoshitsuji ED] Yuya Matsushita - Bird

Trình bày: Yuya Matsushita
Album: Chưa rõ /__\
Bài hát: BIRD
Phim: Monoshitsuji (Kuroshitsuji II)
Đôi lời của người dịch:

Bài này mình dịch không tốt, không chắc chắn rằng sẽ đúng với nguyên gốc (Mặc dù đã có hỏi qua anh ét - người mà trình tiếng nhật VIP vô đói), nhưng mình chưa tự tin lắm (vì anh ét giúp mình có vài câu thôi). Nếu có thể, mong mọi người giúp đỡ mình với bản dịch của mình.



Kanji:

花も 樹も 僕らも 悲しい
空に向かって 伸びるしかない
うつむくたびに 僕らは気づく
そして また 見上げる

眠る あなたは 悲しそうで
悪い夢でも 見てるようだ
僕は ここだよ。隣に いるよ。
どこへも もう 行かない。
how do i live without you?

人は皆 空を 見る
見上げては 目を 伏せる
いつか見た 青空を
探せずに 嘆くけど
自由さと 我儘を 
すりかえて 生きてきた
星もない 夜の空 行く当ても
見えない 目で 彷徨う

何も 怖いものなど 無かった
それは 守るものが 無いだけ
明日のことも 十年 先も
今の僕は 怖いよ
I live happy my sweetheart

人は皆 空になく
手を広げ 夢を 見る
いつか見た 青空を
いつまでも 守るけど

自由に 羽ばたき 飛び回る 影に
僕は もう 憧れたりしない
だれも 自由じゃない
自由って そうじゃない
空には 道がない だけ

あなたという 空の中
僕だけを 閉じ込めて
もう どこへも いかないよ。
もう どこにも いかないで。

人は皆 空の中
自由という 籠の中
あなただけ いればいい
この空に もう 翼は いらない 

Romaji:

hana mo kimo bokura mo kanashii
sora ni mukatte nobiru shika nai
utsumu kutabi ni bokura wa kizuku
soshite mata miageru

nemuru anata wa kanashi sou de
warui yume demo miteru youda
boku wa koko dayo tonari ni iruyo
dokoemo mou ikanai
How do I live without you?

Hito wa mina sora wo miru
miagete wa me wo fuseru
itsuka mita aozora wo sagasezu ni nageku kedo
jiyuu sa to wagamama wo surikaete ikite kita
hoshi mo nai yoru no sora
yukuatemo mienai me de samayou

nani mo kowai mono nado nakatta
sore wa mamoru monoga nai dake
ashita no koto mo jyuunen saki mo ima no boku wa kowai yo
I live happy my sweetheart

hito wa mina sora ni naku
te wo hiroge yume wo miru
itsuka mita aozora wo
itsumade mo mamoru kedo

jiyuu ni habataki tobi mawaru kage ni
boku wa mou akogare tari shinai
dare mo jiyuu ja nai jiyuu tte sou ja nai
sora niwa michi ga nai dake

anata to iu sora no naka
boku dake wo tojikomete
mou dokoemo ikanai yo
mou dokonimo ikanai de

hito wa mina sora no naka
jiyuu to iu kago no naka
anata dake ireba ii
kono sora ni mou tsubasa wa
iranai

Lời dịch:

Cả hoa, cả cây, và cả tôi
Chỉ có thể vươn lên bầu trời buồn thẳm ấy
Mỗi khi cúi đầu, tôi nhận ra sự thật
Và rồi, tôi lại ngẩng đầu.

Cách em say ngủ, trông thật buồn
Thể như cơn ác mông nào đương đeo đuổi
Nhưng tôi ở đây, ngay cạnh em.
Tôi sẽ không đi nữa.
Sao tôi sống thiếu em được đây?

Nhân gian, tất cả đều ngước nhìn bầu trời
Họ nhắm mắt khi nhìn lên.
Dù cho sẽ đau, một lúc nào đó,
Em sẽ không còn kiếm tìm nơi trời xanh ấy nữa.
Giữa sự tự do lầm lỗi của lòng ích kỉ,
Em sống
Dưới bầu trời đêm không sao
Em đi, vô định hướng.

Khi ấy, tôi không sợ
Vì tôi không có gì để bảo vệ
Nhưng chuyện của ngày mai, hay mười năm trước,
Tôi sợ.
Tôi sống hạnh phúc, cùng với người tôi yêu.

Nhân gian, như hòa vào bầu trời
Dang rộng đôi tay, tìm thấy giấc mơ.
Một lúc nào đó, hãy nhìn nơi trời xanh em đã thấy
Vì tôi sẽ luôn bảo vệ em.

Bóng đêm có thể tự do, sải cánh mà bay đi
Vì tôi không tồn tại cho nó nữa.
Nhân gian, không ai tự do.
Tự do không phải như vậy.
Chỉ vì trên trời xanh ấy, không có đường đi.

Nơi trời xanh được gọi là em
Là nơi tôi bị giam cầm
Tôi sẽ không đi đâu nữa.
Đừng bỏ tôi mà đi nữa.

Nhân gian, mọi người đều trong bầu trời ấy
Trong chiếc lồng vốn được gọi là tự do
Chỉ cần có em là được rồi
Vì giữa bầu trời này, tôi không cần đôi cánh nữa.

.

.

*Lại khóc* Có ai biết tiếng nhật, làm ơn giúp mình TT^TT

Thứ Ba, 3 tháng 8, 2010

100 questions.

Bài thứ 100 cho 100 questions :"> Cái này, bạn Kou Togima tag mình bên fb:

WHAT WAS YOUR:

1. Lần gần đây nhất bạn uống loại đồ uống nào ?
Nước lọc.

2. Lần cuối cùng bạn phone cho ai
Mình còn không nhớ phone mình để đâu nữa là T__T Hình như gọi cho Phương.

3. Lần cuối cùng bạn gửi tin nhắn cho ai
Cô Sya, Bội, chị Nịt, bạn bán đồ, Cẩu.

4. Bài hát bạn nghe gần đây nhất
Jason Mraz - I'm yours
Rikki - Karatachi Nomichi/Toki
Và TV đang bật bài theme song của Suite Life of Jack and Cody =))

5. Lần cuối cùng bạn khóc
Sáng nay.

6. Từng hẹn hò với 1 người 2 lần?
Không có.

7. Đã từng bị lừa gạt
Rồi. Bị bạn thân và chồng gạt :-<

8. Hôn một người và cảm thấy hối hận
Chưa hôn ai bao giờ.

9. Mất một người nào đó đặc biệt
Rồi. Chồng là người đặc biệt nhất bị mất :))

10. Đã từng bị chán nản
Rồi.

11. Uống rượu và đập phá
Uống rượu một lần (45 độ). Đập phá thì nhiều rồi.


LIST BA MÀU BẠN THÍCH:

12. Tím.
13. Đỏ.
14. Trắng.


NĂM NAY BẠN ĐÃ:

15. Làm quen với bạn mới
Nhiều ^^ Cô Sya cũng là một người bạn mới rất thú vị, Cẩu thì vui, và nhiều người khác khá đáng nói.

16. Bị bồ đá
Hồi đó mình đá bồ mình mà.

17. Cười cho đến khi bạn khóc
Lúc mình đậu học sinh giỏi thành phố *nhớ lại* Hôm ấy khóc sướt mướt ra.

18. Gặp người nào đó đã thay đổi bạn
Phương, Bội và Phụng.

19. Tìm ra ai là người bạn thật sự
Phương, Bội, Phụng, Sya, Ngọc, Linh, Huy, PA…

20. Phát hiện ra ai đó nói xấu bạn
Muốn tôi kể tên ra không? ;)) 9/2 nói xấu tôi nhiều lắm.

21. Từng hôn người bạn nào đó
Hôn má thì rồi, hôn môi thì chưa.

22. Bao nhiêu người quen bạn trong thực tế
Quen theo nghĩa nào đây? :))

23. Lấy chồng
Khi đã gặp ai đó thích hợp cơ.

24. Bạn có vật nuôi nào không
Em mèo con ngày trước :-< đã chết. Em Rudohuru (em đã bị mất), em Vàng (em đã bị đánh chết .__.) và em Nicky (em vẫn còn sống, ngoan hiền :”>

25. Bạn có muốn thay đổi tên của bạn
Không. Tôi yêu tên tôi.

26. Bạn đã làm gì trong sinh nhật vừa rồi
Ăn bánh kem. Khóc.

27. Hôm nay bạn dậy lúc mấy giờ
5h30.

28. Nửa đêm hôm qua bạn đã làm gì
Tìm lại bộ đồng phục cấp 2 T__T Mẹ vứt cái váy đi rồi.

29. Kể tên một thứ mà bạn không thể chờ đợi được
Ngày mình đòi hết nợ từ Phương :-w

30. Bạn có cái cây nào không
Vườn nhà tôi có rất nhiều cây :))

31. Một điều bạn muốn ước để thay đổi cuộc sống của bạn ?
Tôi không ước, vì đơn giản, tôi sẽ tự đạt được những gì tôi muốn.

33. Bạn đã từng nói chuyện với một ai đó tên là Tom
Rồi. Giáo viên ILA. Một người tròn tròn xinh xinh :”>

34. Thần kinh có bị hỗn loạn không
Có.

35. Các trang web bạn hay truy cập
Facebook, và blog của mình – www.wiltingcrimson.blogspot.com

36. Tên thật của bạn
Bùi Thị Quỳnh Thư

37. Nicknames
Diệm Tử Linh, Delphinus Lyra, Nanami Kuroda, Yuuka Shirasaki, Shizuki Kaya, Rei Hyouka, em Bảy, Na-chan, mèo mũi đỏ, còn lại thì mình không nói đâu :-“

38. Tình trạng hôn nhân
Độc thân.

39. Cung hoàng đạo
Nhân mã.

40. Giới tính của bạn
Nữ.

41. Đã học xong tiểu học
Rồi.

42. Đã học xong trung học
Rồi.

43. Đã học xong phổ thông
Mới vào lớp 10 thì có xong chưa?

44. Màu tóc của bạn
Có nâu, có đen.

45. Dài hay ngắn
Trước dài nay ngắn.

46. Chiều cao của bạn
1m67.

47. Bạn đã phải lòng một ai đó
Đã, và không có đang. Trừ anh Adam Lambert ra :-“

48: Bạn thích điều gì nhất ở bạn
Cặp mắt và mái tóc.

49. Nhận định sâu sắc
Câu kế tiếp.

50. Bạn có hình xăm nào không
Không.

51. Bạn thuận tay trái hay phải
Tay phải.

LẦN ĐẦU TIÊN:

52. Lần đầu tiên phẫu thuật
Vài tuần nữa.

53. First piercing
Có xỏ bông tay, vào lúc mới được vài ngày tuổi.

54. Bạn tốt đầu tiên
Không nhớ đầu tiên nữa, nhưng gần đây nhất thì nhớ.

55. Môn thể thao đầu tiên bạn tham gia
Hai tay giơ lên trời, đưa tay ngang bờ vai, tay song song trước mặt, buông cả hai tay~

56. Kỳ nghỉ đầu tiên của bạn
Phải hỏi bố mẹ.

58. Đôi giày thể thao đầu tiên hiệu gì
Phải hỏi bố mẹ.

BẠN ĐANG LÀM GÌ:

59. Bạn đang ăn
Không.

60. Bạn đang uống
Không.

61. Bạn đang định làm gì
Dịch một số bài hát của RIKKI và Leviathan.

62. Bạn đang nghe gì
Adam Lambert – Aftermath.

63. Bạn đang chờ đợi điều gì
Một cây piano.

TƯƠNG LAI CỦA BẠN:

64. Want kids?
Một gái một trai.

65. Tiến tới hôn nhân
Có.

66. Sự nghiệp
Doanh nhân.

CÁI GÌ TỐT HƠN:

67. Lips or eyes
Just equal.

68. Hugs or kisses
Hugs.

69. Shorter or taller
Taller.

71. Romantic or spontaneous
Romantically spontaneous :”>

72. Nice butt or nice legs
Both.

73. Sensitive or loud
Sensitive.

74. Hook-up or relationship
Relationship.

75. Trouble maker or hesitant
Hesitant.

BẠN ĐÃ BAO GIỜ:

76. Hôn một người lạ
Chưa.

77. Uống rượu mạnh
Rồi.

78. Quên địa chỉ liên lạc của ai đó
Nhiều =)) Mình còn chưa nhớ địa chỉ nhà của Phương =))

79. Lần đầu bạn làm chuyện người lớn
Chưa.

80. Bạn đã làm tan vỡ trái tim một ai đó
Hỏi nó chứ sao hỏi tôi.

81. Trái tim của bạn đã từng bị tan vỡ
Chỉ đau thôi, chưa tan vỡ đâu.

82. Bạn từng bị cảnh sát bắt chưa
Chưa.

83. Từng làm ai đó hụt hẫng
Rồi.

84. Khóc khi người nào đó chết
Chưa. Chỉ khóc khi sợ một người chết.

85. Từng yêu thầm 1 người bạn
Ừm.

BẠN TIN TƯỞNG VÀO ĐIỀU GÌ:

86. Bản thân bạn
Nếu tôi không tin bản thân, thì ai sẽ tin tôi? ;))

87. Những điều kỳ diệu
Nếu tôi nghĩ là có, thì sẽ có.

88. Yêu từ cái nhìn đầu tiên
Tôi gặp hoài =)) Chồng tôi và người yêu chồng tôi cũng vậy đó mà =))

89. Thiên đàng
Tôi theo đạo, và đạo có thiên đường.

90. Ông già nô-en
Không.

91. Nụ hôn đầu tiên
Cái đó cũng có thể tin à? ‘__’v

92. Những thiên thần
Có.

93. Ma quỷ
Có.

CÂU TRẢ LỜI CHÂN THẬT:

94. Có nhiều hơn 1 bf trong cùng 1 thời gian
Không. Chung thủy thôi =))

95. Hôm nay bạn có hát bài nào ko?
Không.

96. Đã bao giờ lừa ai đó
Nói không là láo, nói đúng là chưa hẳn.

97. Nếu bạn có thể quay trở về quá khứ, bạn sẽ chọn thời điểm nào
Không muốn quay lại. Đã qua là đã qua, và tôi vốn xem lại nó nhờ các entry trong blog :”>

98. Nếu được chọn 1 ngày vào năm ngoái và quay lại ngày đó, bạn có làm ko
Không.

99. Bạn có sợ vấp ngã trong tình yêu
Nếu không vấp ngã thì đâu phải là yêu. Sợ thì sợ, nhưng cũng phải chịu thôi.

100. Tất cả những điều trên là sự thật
Ừ.

The sinful me .__.

...VNB... [:x][:X]:
...VNB... [:x][:X]: dnày m chẳg wan tâm bbè tí nào
Diệm Tử Linh: hở?
Diệm Tử Linh: tại sao nói vậy?
...VNB... [:x][:X]: c.thấy nvậy
...VNB... [:x][:X]:
...VNB... [:x][:X]: )
...VNB... [:x][:X]: m chẳg bíc t đang nghĩ gì...chẳng bíc t đang vui hay bùn...đúng chứ
Diệm Tử Linh: vì m lúc nào cũng ngồi với khôi
Diệm Tử Linh: t cũng ko dám gọi
Diệm Tử Linh: t nghĩ, có thể khi m chia sẻ với nói, m sẽ thấy đồng cảm hơn khi nói với t
...VNB... [:x][:X]: tùy m
...VNB... [:x][:X]: nếu nó k hỏi thì t sẽ k nói w nó
...VNB... [:x][:X]: m k hiểu t rồi
...VNB... [:x][:X]: ít ra m cũng hiểu t thế nào
...VNB... [:x][:X]: còn nó nói về t.cảm thì t lại phải che giấu đủ điều
Diệm Tử Linh: ...
Diệm Tử Linh: t xin lỗi
Diệm Tử Linh: t cứ tưởng, mấy bữa trước t ngồi đó, m đuổi t đi
Diệm Tử Linh: là m muốn chia sẻ với nó hơn
...VNB... [:x][:X]: k phải
...VNB... [:x][:X]: tại bđó ngồi 3 khó chịu thôi mà
Diệm Tử Linh: vậy t hiểu lầm rồi
Diệm Tử Linh: .__.
Diệm Tử Linh: t xin lỗi
...VNB... [:x][:X]: ks
...VNB... [:x][:X]: k có gì
...VNB... [:x][:X]: k cần xl

Mình thật tệ.

Vốn ban đầu, mình cứ ngỡ Bội ngồi với Khôi rồi, không cần mình nữa. Từ đó mà giận Bội vô cớ.

Thật quá ngốc.

Và, cho đến cuối cùng, ngoài cả nhóm ra, Bội chưa chia sẻ với bất kì ai được. Và, mình, mang tiếng là bạn thân Bội, lại tệ đến thế đấy.

Bội, cho t xin lỗi m.

… Chẳng biết nói gì nữa, cảm giác tội lỗi ngập tràn đầu rồi.

A...

Thứ Hai, 2 tháng 8, 2010

Piano.

Từ hai tuần trước, tôi chính thức chạy qua nhà chú Đăng học piano.

Ừ, nói chính xác là hai buổi, mỗi buổi một tiếng, cũng không học được bao nhiêu, nhưng phải công nhận chạy rất nhanh. Tôi đang tập bản Minuet, hôm trước thì đánh Canon hòa âm với chú (mà chú kêu tôi học nhanh quá T__T nói ra thì tôi gần như mới bắt đầu học thôi, mới đàn được một bản kĩ thuật đã đánh tác phẩm).

Chú Đăng, phải nói là tôi ngưỡng mộ chú ấy. Nghe nói chú là dân nhạc viện chính gốc, ngày ấy quen biết một số ca sĩ lớn ở Việt Nam (học chung khóa, sáng tác nhạc cho hay gì đó). Đồng thời, chú còn viết sách nữa đó Ò_Ó Sách và báo. Bút danh Lê Hải Đăng (mà hôm nay chú mới kí tặng tôi một cuốn - ấn bản đầu tiên =))). Cho luôn cả bài báo mà chú viết, về cung hoàng đạo.

Chú đồng thời biết về Trung Quốc, văn hóa, hay nhiều thứ. Nói chuyện thì tế nhị thôi rồi *cười* Chú là người thứ hai tôi ngưỡng mộ - sau bố.

Đang học piano, tôi xin bố một cây đàn, mà bố lại không cho. Bố nói từ giờ đến cuối năm. Có lẽ sau tiếng nhật, piano là đam mê của tôi.

Nhớ ngày ấy, tôi đã khóc suốt cả tuần để được đi học tiếng Nhật. Lúc ấy tôi 11 tuổi. Và sau cùng, bố mẹ vẫn phản đối, tôi bèn lấy tiền túi của mình ra để đóng học (trong suốt 6 tháng trời). Nhưng có lẽ, bố sau việc đó cũng đã hiểu, nên chính bố - những lúc ở nhà - vẫn hay chở tôi đi học.

Bố là người tuyệt vời, vẫn luôn dõi theo tôi từng bước, và nâng đỡ tôi, chỉ dạy tôi, giúp đỡ tôi trong mọi chuyện.

Nhớ đợt tôi xích mích với các cô giáo, chút nữa là bị hạnh kiểm yếu - ngay năm cuối cấp, cũng chính bố đã giúp đỡ tôi. (Mà đợt đó, gần như tôi bị người lớn lợi dụng.)

Nhiều lúc chỉ muốn giống bao người con gái bình thường, không cứng đầu hay chi chi đó. Nhưng chắc không được rồi.

.

.

Dạo này tần suất blogging có lẽ lên đến 1 ngày 2 bài. Không blog không chịu nổi. Như nơi đây đã trở thành cái thùng rác để tôi xả.

Nó được lập nên một năm rồi.

Nhiều hôm, tôi xem lại những bài viết cũ. Tôi ngạc nhiên, vì tôi của ngày ấy và tôi của bây giờ hệt như hai kẻ khác nhau. Giờ tôi còn không hiểu nổi bản thân của ngày ấy nữa là.

Không biết nói gì hơn nữa~

Chủ Nhật, 1 tháng 8, 2010

Trở về từ Kiên Giang.

Thứ bảy và chủ nhật, tôi cùng gia đình (gồm bà ngoại, bé Andi, bố mẹ, chị) đi thăm nhà anh rể. Gọi là nhà gái ra mắt nhà trai cũng được.

Xong chuyến này là nhà tôi đã du lịch đúng nghĩa "từ mũi Cà Mau đến địa đầu Móng Cái" rồi. Tết hai năm trước, nhà tôi có tham gia một chuyến đi xuyên Việt. Giờ thì tự hào rằng mình là người Việt Nam được rồi đó *đùa*

Trên đường đi, cũng gọi là đi về miền quê mà. Mẹ tôi kể, có lần vào cái nhà chòi, thấy mấy con cá tra lóc nhóc dưới đó =)) Ngay lập tức, từ dạo đó, mẹ không bao giờ mua cá tra về nhà ăn =))

Đến nơi, muỗi cắn tôi ác liệt. Về đó mới thấy mình có giá trị thế nào với bọn muỗi. Cầm cái vợt đập muỗi lên, chưa phẩy gì mà "bạch bạch bạch bạch bạch" là hiểu rồi đó.

Thức ăn dưới đó ngon. Tôi ăn vịt tiềm (do nhà anh rể nấu), lẩu mắm, rồi ghẹ. Đồ ăn tươi sống, ôi, nó ngon :"> Đến trái cây, tùm lum tùm la.

Chuyến đi cũng chỉ có bấy nhiêu chuyện đáng nói. *Chút chuyện ngoài lề* Mà tôi biết chơi cờ tướng rồi :"> Tự hào là trong 3 ván đầu đã thắng... 1 đứa con nít 8 tuổi =)) (bé Andi) Dù sao cũng tự hào đôi chút, vì Andi biết chơi cờ mấy năm rồi.

Còn hai ngày nữa sẽ thi xếp lớp ở trường mới. Cố lên!!! Cầu cho được vào lớp TCTA.