Thứ Bảy, 7 tháng 8, 2010

Halloween's Night 2009.

Không phải cái này để post hình, mà để nhớ lại những gì đã xảy ra hôm đó.

Phải công nhận, dạo này xảy ra nhiều chuyện, mình mới thật sự thấm nhuần rằng, chỉ có người trong cuộc mới hiểu rõ mọi chuyện. Hôm ấy bạn Oanh làm mình tức điên lên, tới độ bỏ cả show mà đi xuống chơi với lớp.

Bạn ấy thì, lúc tập MC, mình đọc cho bạn ấy nghe, bản không thèm nghe mà "Ôi xời, Oanh không thuộc được. Có gì Thư nói hộ Oanh nha" - - Mình là mình đã chưa nói gì rồi. Tập một chút là đau, tập một chút là dựa dẫm. Đến lúc lên sân khấu cũng toàn do mình với cháu lo, còn nàng ấy thì phè phỡn với lớp nàng, không thèm lo gì cho show.

Thuở cha sinh mẹ đẻ, chưa ghét ai như ghét nàng. Cũng may thoát khỏi nàng rồi. Mập mà vô duyên + giả tạo thấy ớn.

.

.

Hôm đó mình không mặc váy mẹ mua. Sợ mẹ buồn, lúc về lấy giày, mình đã lén trốn.

Lát sau, mình nhận ra, mẹ ở đó ủng hộ mình cả một buổi. Mẹ xem tất cả, rồi mẹ cười xòa, "Mẹ dốt tiếng nước ngoài, có hiểu cái gì đâu". Đến giờ mình mới nhận ra mẹ yêu mình đến thế nào.

Mình yêu mẹ lắm. Yêu mẹ nhất trên đời.

*Hun chụt chụt* Sinh nhật mẹ, dù con lười cỡ nào, cũng sẽ earn ra money để mua cho mẹ một cái bóp, và viết tặng mẹ một câu chuyện.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét