Chủ Nhật, 7 tháng 11, 2010

Halloween, trước, trong và những chuyện sau cánh gà.

Hôm qua là cái ngày xui xẻo nhất của cuộc đời. Nói cho chính xác hơn, từ lúc bước chân vào Nguyễn Thượng Hiền, mình rất xui xẻo. Từ cái chuyện bị đì đến khốn nạn, đến những chuyện vớ vẩn linh tinh.

Mà cũng may, tất cả đã qua rồi. Chỉ là đư âm của những chuyện buồn đó, chưa tan.

.

.

Đêm qua mình mệt lả người ra, sáng không ăn, trưa không ăn, tối đụng đến vài miếng cuốn rồi hết. Vậy mà xuyên suốt ngày hôm qua là chạy nhảy tùm lum tùm la. Về nhà vẫn chưa chịu nghỉ, muốn vào mạng một chút. Thế mà hôm nay, mình lại dậy rất sớm. Cũng chẳng rõ tại sao.

Nhưng mà người đang mệt lả ra.

Lúc sáng, mình thức dậy, và mình đã nhận ra cái sự thật ấy, hiểu được hiện tại, và tiếp tục tự kỉ.

Mình đã thua, ở tất cả mọi mặt.

Nếu có thể, mình muốn khóc thật to, xé giấy một lần nữa, để bản thân được thoải mái hơn. Nhưng giờ đấy, trong mình coi như đang không có cảm xúc gì cả.

Thất vọng, mệt mỏi, chán chường, đó là những gì mình đang thấy.

.

.

Đừng nói ra nói vào về tôi nữa. Tôi mệt lắm rồi.

Và, yêu cầu, đừng bao giờ có ai đổ lỗi cho tôi về những chuyện tôi không làm, hay bịa chuyên về tôi nữa, làm ơn.

Ngày hôm qua, tôi không có được một nụ cười thật sự.

.

.

Cám ơn bạn Hiếu rất nhiều. Cám ơn tất cả mọi người, anh Hiếu, bạn Hiếu, Tiên, Thu Nhi và Bảo Nhi, tất cả mọi người trong EC Staff. Hôm qua đã nhận được sự giúp đỡ của mọi người, cũng làm phiền nhiều. Xin lỗi mọi người về chuyện đó.

Có một số người, vì hôm qua mình đang vội, nên lơ đi cũng nhiều. Xin lỗi mọi người nhiều nhiều lắm.

.

.

Ôi...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét