Thứ Bảy, 30 tháng 10, 2010

Ken và Tùng.

Hai người này, mình biết khi đi hướng đạo sinh. Họ nói họ là bạn thân. Và mình đang đọc những lời cãi nhau của họ.

Mình không phải con trai, nên có lẽ không hiểu được. Theo những gì mình thấy, có vẻ hai bạn ấy thích cùng một người. Xong cãi nhau vì người đó, dù Ken có vẻ nhẫn nhịn hơn, và đúng nhiều hơn. Vậy mà, tình bạn có thể dễ đứt đến như vậy vì một người con gái sao?

Ngày đó, người mình thích đã để ý Bội, và mình lập tức bỏ cái người đó, không phải Bội. Mình sẽ không như họ, chỉ vì chuyện này mà coi nhau không bằng một con chó.

.

.

Là mình, mình sẽ không như Ken, mà sẽ giận cái con người xem thường mình như vậy đến suốt đời.

Bạn bè là gì nếu sẵn sàng bỏ nhau, chi vì một người con gái/ con trai? Bạn bè là gì mà sẵn sàng chửi nhau là không bằng cục phân như vậy? Bạn bè là gì mà không thể giải thích, nói chuyện với nhau như vậy?

Ôi, rốt cuộc, phải sống thế nào trên cái thế gian đầy tréo ngoe này đây?

Ước chi có một cuốn công thức, mà mỗi khi gặp rắc rối, mình sẽ mở nó ra để tra tìm lối thoát.

.

.

Mình và Phương, có lẽ là unbreakable bone rồi xD Nhưng... những người khác thì sao đây?

Bao lần mình sợ, rằng những con người mình đang yêu, rồi một ngày sẽ quay lưng và bỏ mình lại. Để rồi mình sẽ lại cô đơn, như cái thuở đáng sợ ấy.

Không muốn. Không thích. Phải nói là rất ghét.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét