Thứ Sáu, 17 tháng 9, 2010

...

Mình đang buồn.

Cũng chẳng rõ tại sao, mình cảm giác mình đang bị ghét, và đi đến bất cứ nơi đâu cũng không chiếm được cảm tình, và mình không có khả năng sắp xếp mọi việc sao cho ổn thỏa.

Ừm, bên TCD mình có bạn, NTH mình cũng có bạn, nhưng đến khi quay về giới cosplay, mình cảm giác mình đang bị lạc lõng đôi phần nào đó. Những người bạn khi xưa, có lẽ mình đã mất rồi.

Chắc cũng qua cái thời mình tám với mm Fai đủ thứ chuyện rồi LoL và một số người nữa, mà mình đang sợ họ ghét mình, hoặc đơn giản không muốn ở cùng với mình nữa.

Cái sự lo lắng, lạc lõng đang ăn mòn dần tâm trí mình. Thể như, mình rồi sẽ quay lại cái ngày xưa, luôn không biết mình đang ở đâu, luôn không biết mình phải làm gì. Mà mình thì không còn muốn dính vào những tháng ngày đó nữa.

Ước chi thế giới này có một cuốn từ điển, mà mỗi khi rắc rối, mình sẽ lật cuốn từ điển đó ra và biết phải làm gì.

Ôi...

.

.

Mấy hôm nay trời mưa. Nhiều khi đang đi đường, dầm mưa, mình lại có ý tưởng fic đến. Rồi nhiều khi, cũng đang ngồi rất tự nhiên, bỗng ý tưởng fic lại đến. Cứ dồn dập, gặp cái người lười như mình, chắc chẳng bao giờ viết cho nổi.

Nhiều khi, mình có nỗi sợ rằng mình và em Sya không còn tíu tít như hồi trước. Mình và Phương cũng cách xa hơn, và những người bạn mới thì vẫn chưa gần thật gần được.

Anh Chân nhiều khi cũng giúp mình trong những vấn đề tâm lý, tâm sự. Thật tốt, vì mình chỉ mới quen anh chưa đầy một tháng, mà anh đã giúp mình rất nhiều. Và, anh Chân là anh trai mình đó nha LoL Sau một thời gian dài mới gọi ai đó là anh trai đây nhé LoL

Ôi, thế gian này, rốt cuộc phải làm thế nào mới tìm được niềm vui trọn vẹn?

Mình đang chán, chán lắm.

.

.

Em blog xinh tươi lâu lắm rồi bị mình bỏ xó ;__; do mải chơi fb. Tội nghiệp em nó quá ;__;

Chậc, dạo này có lẽ cũng hơi stress rồi. Ở lớp mới, mình cảm thấy hơi lo vì các bạn quá giỏi. Rồi mới đầu năm mà vi phạm nội quy mấy lần.

Ôi, buồn...

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét