Thứ Sáu, 18 tháng 6, 2010

18.06.2010

Hôm nay, tôi rời trường.

Từ khi sáng, khung cảnh xung quanh đã dường như thật khác lạ. Sáng ấy, tôi tỉnh dậy, với sự rùng mình bởi tiết trời lạnh đến tái tê cõi lòng. Mưa có lẽ vừa ngớt. Chắc ngớt để bớt lượng nước mắt lại đó.

Tôi đi trễ, vẫn như mọi ngày *cười trừ*

Vào trường thì tôi vội vội vàng vàng kiếm chỗ ngồi, đeo khăn quàng cho nhanh. Đến lúc tháo khăn mà không đeo thì chết dở mất. Rôi tôi nghe thầy Thanh nói.

Vì lý do nào đó, tôi thấy thật bồn chồn. Hồi hộp hay sợ? Tôi không rõ. Nhưng tôi cứ chờ đến khi lên lớp, để biết xem, hôm nay rồi chuyện gì sẽ xảy ra?

Lần đầu, tôi chăm chú nghe thầy Thanh nói đến vậy. Mọi ngày vẫn là nửa nghe nửa giỡn đùa với đám bạn. Còn hôm nay, chỉ là thi thoảng với vài cái thì thầm cùng Bội. Tôi và nó hát "Ngày xưa ơi", "Ký ức ngày hôm qua". Chị hai thì bảo là hai con khùng quá. Ừ, sắp xa rồi, sến có quyền ha.

Rồi cũng như mọi người, tôi tháo khăn quàng. Rồi các giáo viên lên dặn dò về kì thi, về tương lai.

Chuyện sau đó tôi không còn nhớ rõ, nhưng thầy Thanh đã làm tôi xúc động đôi phần. Thầy nói hay lắm, khác hẳn vẻ đùa cợt mọi hôm. Tôi cứ nghe và nghe, và thấy buổi lễ ấy thật đẹp. Hòa âm cùng tiếng thầy là những bài hát về tuổi học trò. Đến khi ấy, tôi mới nhận ra, nó hay biết dường nào.

Rồi tôi lên lớp. Hôm nay, sao lớp lại đẹp đến vậy? Chưa bao giờ tôi để ý đến cái vẻ đẹp của nó.

Tôi rồi sẽ nhớ cái mát lạnh của bàn gỗ. Nhớ những ngày tôi hay ngủ gục giữa giờ Văn (nghĩ lại sao thấy tiếc tiếc), tôi cứ đè má lên bàn. Nó mát. Cứ thế, theo tiếng trầm ấm của cô mà... ngủ. Tôi nhớ cái ghế, mà tôi hay dựa lưng ra, đưa đầu ra phía sau (tôi không nhớ khi ấy là ai ngồi sau tôi. Có lẽ Chiến An, hoặc mập)

Tôi cứ mãi sờ cái bàn, để sự luyến tiếc bóp chặt lấy tâm can.

Rồi thì đi mua viết. Tặng quà cho các thầy cô. Viết lên áo nhau.

Cô Dung bước vào thì, tôi là người được chọn để tặng quà cho cô. Cô Dung cũng thật tuyệt vời. Hôm qua, tôi đã nói những lời cuối cùng với cô. Mong cô đừng tha thứ cho tôi (mà cô đã không làm vậy). Mong cô không gặp phải đứa nào quái gở như tôi.

Đến khi cô Nhung vào lớp, tôi không ngờ cô lại khóc. Chắc là, lũ quỷ này dẫu sao cũng để lại dấu ấn cho cô. Khó phai là đằng khác. Dù sao chúng tôi cũng là lớp TC đầu tiên mà.

Tôi nghe. Rồi tôi nhận ra cô Quỳnh đứng một góc, nhìn cô Nhung nói.

Chẳng biết vì cớ gì, khi ấy nước mắt lại chảy. Tôi cứ nhìn cô Quỳnh như thế.

Lát sau thì, Bội gửi tôi một lá thư. Lại khóc. Rồi tiếp tục đọc bức thư của cô Quỳnh, khóc nữa. Sao con gái nó mau nước mắt đến lạ?

Đến khi cô sinh hoạt với lớp. Ừm, khỏi nói là có khóc hay không nha.

Mẹ Quỳnh thật tuyệt vời. Sao mẹ lại tốt đến thế? Tôi chưa bao giờ muốn hỗn hào với mẹ, và làm những chuyện ấy. Tôi muốn mẹ vui nhiều hơn.

Lớp tôi chưa làm được gì cho mẹ.

Đến khi "trao quà thưởng", hai cây viết mẹ cho (mà tôi nhất định sẽ dùng trong kì thi). Tôi ngồi ngay trước mặt mẹ. Ngước mặt lên mà nhìn, bỗng dưng tôi lại khóc. Chẳng biết tại sao. Có lẽ, tôi không muốn xa mẹ. Tôi muốn mãi là con mẹ.

Mẹ đẹp quá. Cả về tâm hồn, cả về gương mặt. Những đường nét ấy, như luôn tươi cười với tôi.

Lát sau, tôi lên cám ơn mẹ.

Chuyện tiếp theo, chúng tôi cũng chỉ kí tên cho nhau. Tôi ra an ủi vài đứa bạn (đứa nào cũng ôm nhau mà khóc), và khóc cùng vài đứa bạn (Linh và Bội).

Trước tiên là Linh. Tôi đang đứng kế nó bên cái ban công đầy hoài niệm. Nơi đây tôi từng định can ngăn cháu gái cãi nhau với người khác. Nơi đây, tôi từng lén nhìn ra, để lo lắng cho Bội khi nó xích mích với Linh.

Hai đứa cứ im lặng. Chỉ đứng thế.

Đương ngắm nhìn sân trường thật kĩ, để không quên "chiếc hộp kỉ niệm" này, tôi quay sang nhìn nó. Nó vẫn đang khóc.

Bội bất ngờ khoác tay ôm lấy hai đứa tôi từ phía sau. Ba đứa giữ nguyên tư thế như vậy. Hình như Bội bảo tôi đừng khóc nữa.

Sau nó, tôi là người phá vỡ sự yên lặng. Tôi nhớ những gì mình đã nói.

"Linh, tao nghe bạn tao nói, mấy đứa chuyên văn trường nó sến lắm. Nó cài nơ hồng lên áo, nó cột tóc hai bên. Mày về đừng có mà bắt chước sến sựa như tụi nó nghe chưa. Mày vào đó, tao không biết sẽ có chuyện gì. Nếu có ai làm gì mày, hãy nhớ, mày là thủ lĩnh lớp 9/2. Nếu có ai đụng vô mày, cứ nhớ, ngày đó, 9/2 đã rất yêu mày"

Tôi dặn nó, nhưng chính tôi cũng không kiềm được nước mắt. Linh đâu phải xa lạ với tôi nữa (dù cho không thân). Xa nó cũng thấy trống trải chứ. Và, 3 con khùng cứ đứng đó mà nức nở.

Lát sau tôi ôm Bội. Tôi dặn Bội, sau này, nhất định không được khóc một mình. Có gì phải gọi cho tôi, hay khóc cùng ai đó.

Và tôi tiếp tục đứng bên lan can. Vẫn là ngắm nhìn, để khung cảnh ấy in thật sâu vào tâm trí tôi. Để chốn nơi đây hoài niệm này khắc ghi mãi trong tim.

Sao mọi thứ ý nghĩa đến dường ấy? Bên tai tôi văng vẳng những bài hát đẹp về tình bạn, bên cạnh tôi là những con người luôn sẵn sàng bảo vệ và giúp đỡ tôi. Chúng nó căn dặn tôi nhiều điều, cung chúc tôi nhiều điều. Chúng bảo tôi đừng khóc nữa, ôm lấy tôi, xoa vai tôi, xoa đầu tôi.

Và chúng nói, mọi người rồi sẽ gặp lại thôi.

Những người vốn ghét tôi, hôm nay cũng ôm tôi. Chiêu Nghi đến, khóc, và xin lỗi tôi vì xưa giờ tôi bị nó ghét bỏ (mà tôi không ngờ nó lại xin lỗi mình). Kim Cương, tôi đã không còn ác cảm, tôi ôm lấy nó và cung chúc nó. Cứ như vậy.

Rồi tôi lại đứng một mình bên ban công, hưởng thụ cái mát lạnh của tiết trời sau cơn mưa. Nghe những bản nhạc sao mà hay quá. Tôi nhìn phượng. Tôi nhìn sân trường.

Quay vào lớp, tôi ngồi ở ngay bục giảng. Từ nơi ấy, tôi quan sát toàn bộ lớp học. Từng cái bàn, từng cái ghế, từng vết xước trên tường, từng miếng keo lớp tôi để lại.

Nhớ bức tường cuối lớp bên mạn phải đó, tôi từng triển lãm cho tổ mình. Tôi cũng từng góp tay trang trí lớp ở đó. Ngày ấy là những miếng dán lên bảng, lời nhắn gửi đến cô Quỳnh, hình ảnh. Sau này có ai đó đã xé xuống (tôi thề nguyền rủa đứa đó).

Góc lớp kế bên cái cửa sổ ấy, tôi từng ngồi. Tôi từng dựa lưng vào bức tường ấy. Từng giỡn với anh yêu ở đấy.

Ký ức đua nhau mà chạy về. Tôi tự hào là đã không khóc. Mạnh mẽ lắm rồi đó. Hoặc chăng cũng bởi, tôi không còn gì để khóc nữa. Sắp xa nhau, thì cần từ biệt với một nụ cười, không phải nước mắt ha.

Sau đó thì nói chuyện với Phương một chút. Với Huy một chút.

Lát sau, tôi lẻn đi vòng quanh trường. Nơi đầu tiên tôi đến là lầu ba của trường. Trên đường, tôi bước qua phòng tăng cường. Vốn định mở cửa, lẻn vào trong mà khóc òa một trận (tôi cũng từng khóc ở đó mà. Đâu đâu cũng vấn vương nước mắt của tôi thôi).

Phòng khóa. Ừ, nơi này tôi không còn thuộc về nữa.

Tôi nhìn qua khe cửa. Ngắm nhìn một lần cuối, dù cho nó không còn trông như khi trước.

Có những bông hoa tuyết lớp tôi làm.

Có cái quạt thay thế cho cái... Minh Nghi từng làm gãy.

Có cái bảng nội quy của phòng học. Có những project chúng tôi từng làm.

Nhìn vào nơi đây, tôi nhớ đến cái ngày Halloween. Tôi vội vàng thay đồ trong đây, cuối cùng... mất tiêu cái quần. Tôi giỡn quá trời trong chỗ này.

Tôi bước lên từng bậc thang sáng sủa. Ở nơi đây, Phúc Anh từng khóc, tâm sự với tôi.

Tôi ngồi lại nơi ấy và hồi tưởng. Trước mắt tôi như hiện lên cảnh, Phúc Anh đang thổn thức. Bên tai tôi nghe những lời nó nói.

Rồi tôi đi dọc hành lang. Vài lần, tôi từng trốn sự ồn ào ở phía đối diện lớp 6/8. Vài lần, tôi dựa vào đó, nhằm kiếm tìm một giấc ngủ ngắn những buổi ra chơi học phân luồng. Tôi rảo bước thật chậm, để tất cả được lưu lại trong kí ức, để hưởng thụ cái đẹp.

Tôi rảo bước đến cầu thang bên trái (tính từ phòng tăng cường). Nhớ lớp 8, tôi cắt tóc lần đầu và bạn bè chọc ghẹo ở đây. Tôi cũng lại... đã khóc ở đây.

Tôi ngồi xuống, nhằm cảm nhận lại một lần nữa.

Vì con người ấy, tôi đã rất đau, và chỗ này chấp nhận tôi. Phúc Anh đã ở đây cùng tôi, vỗ về tôi, đưa cho tôi... xài hết cả một bịch khăn giấy.

Đảo mắt dọc từng bậc thang, liếc nhìn từng nét vẽ trên khung cảnh sân trường. Tôi muốn có lại tất cả, trong tim.

Lữ Gia là của tôi, chỉ của tôi thôi.

Ở nơi đây, tôi đã "sống".

Rồi Hoàng tới. Chắc nó cũng không chịu được mà khóc. Hai đứa ngồi yên một chút (xét về mặt nào đó thì romantic ha *đùa*). Rồi lại đi, chỉ nói vài lời có lệ.

Lát sau đi xuống, tôi lại ngồi giữa sân (trên tiền sảnh cơ). Nhìn và nhìn, tôi chỉ có vậy.

Hôm nay, tôi không liệt kê hết được mọi chuyện. Chỉ nhớ, hôm nay là ngày tuyệt vời nhất tôi từng có. Nhờ mẹ Quỳnh, tôi đã có một năm học tuyệt vời.

Chị hai, tạm biệt. Chị sẽ càng ngày càng tuyệt vời hơn nhé. Không được khóc một mình đó.

Bội, tao cám ơn mày vì đã làm bạn với tao. Mày là người bạn rất tuyệt vời. Tao yêu mày lắm. Mày cũng không được khóc một mình. Nếu có chuyện, hãy gọi tao, hoặc gọi ai đó đang làm bạn thân mày.

Linh, tao cấm mày lên cấp 3 trở nên sến nghe chưa. Mày là thủ lĩnh 9/2. Nếu có ai bắt nạt mày, cả đám 9/2 sẽ xử nó nghe chưa. (nói lại)

Cô, cám ơn cô.

Mập, em thương anh lắm đó nha =))

...

Tôi không nói nữa đâu. Nói hết ra, xấu hổ lắm.

10 nhận xét:

  1. Thư uj ch0a t xl ... luc' trc' co' nhj`u luk' t cug? huk thjk caj' tjh' kua? m` .. nhug h` .. thy' nho' m` se0 ak' ... t xl ... doc. my' dzog` m` vjk .. mun; khox' nua/ r` nek` ... m` ac' we' ... lam` t khoc' ... hjz hjz ... hum nj trơi` mua* .. hjh` như og^ trơ`i cug? khoc' cho c/t .. pun`... nhug* no' se? maj? maj? la` ky? njem^. dep. ... kum' on* m` vj` da? nhju` lan^` giag? paj` AV choa teo ... rag' thj tốt nhaz .. chuk' m` đậu vao` NV m` mog mun' ^^ ... I l0v3 U m0a m0a

    Trả lờiXóa
  2. Gjang La iu m...TTT ^^! mạnh mẽ lên nhah!

    Trả lờiXóa
  3. a chu cha!! lần 2 ruì nhaz!! moá ơi cm mà k hiện dể wê wé :@.....sến dzô pờ pến....sến ơi là sến...sến =10 con hến lunk @_@.....hjz hàz..bít thương taz thì tốt =]]....ko là ta chém miz chết..=]]....dù sa0 thỳ củg thks mì vì tất cả...vì nhửg pàj toán...câu AV màj giảg cho kao...=]] kzkazkaz.....tHy tốt nhaz mại...IMU...=]] pàj văn sến lụj lày chắc lên cho 8.5 liễm =]]..(TT)=]]

    Trả lờiXóa
  4. hey hey t khóc hồi nào m`[ trước đó có khóc mà k ai thấy ( núp dưới cầu thang bố thằng nào thấy :)) )]

    Trả lờiXóa
  5. tao hok bék comment jì choa mày nữa,thiệt tình thì hồi đóa tao hok thix mày lắm,nhưng cái lúc mày hỏi tao mày ôm tao đc hok,tự nhiên lúc đóa tao thấy mày dễ thương lắm,hok muốn xa mày tí nào....đọc pài của mày...uhm sến thiệt,nhưng nóa lại làm tao muốn khóc,tao nhớ A2 lắm,nhớ những lúc tụi mình giỡn w nhau,tao muốn thời gian way về wóa,tao hok muốn lên lớp 10 tí nào :((:((. Cuối cùng tao chúc mày sẽ thi đậu zào NV1. Iêu mày nhìu lúm:X:X

    Trả lờiXóa
  6. Ráng học, ráng thi nha Thư. 2 tin r gd em sẽ có những năm tháng hạnh phúc. Nhớ đừng lý sự nhiều quá nghen (đùa thôi) :D. Xa nhau r... Chắc sẽ nhớ lắm. Nhưng ks, nhà mình gần mà ha! Sau này có chuyện gì vui buồn thì đều phải tâm sự cùng 2 nghe chưa? :-w... Thương lắm!

    Trả lờiXóa
  7. đọc pài của mày.....ùhm sến thiệt,văn chương thấy sợ..nhưng mà nóa lại làm tao muốn khóc....tao nhớ A2 wóa,nhớ những lúc tụi mình giỡn w nhau, nhớ những lúc tao cãi nhau w mày...tao muốn thời gian ngừng trôi wóa,tao chả muốn lên lớp 10 tí nào, tao chỉ muốn học w A2 thôi :((:(( tao sẽ mãi mãi nhớ cái lúc mày hỏi tao mày cóa ôm tao đc hok,lúc đóa mày làm tao bất ngờ lắm,tao hok nghĩ rằng mày sẽ làm thế âu...tao iêu mày lắm,ráng thi tốt nhez, đừng wên tao đóa bék chưa.

    Trả lờiXóa
  8. bit noi zi day, ban cua tui, co gang len, sau nay nhat dinh se gap lai
    t mong , lúc đó t zới mài sẽ khong la những người " vo tình" như trong bai ánh trăng hen'

    Trả lờiXóa
  9. Ba` oi* , co' le~ neu^' k nho*` cai entry nay` cua~ ba` thi chac chau cung k nho het duoc nhung ki niem dep do , ba lam chau' buon do , entry nay` y nghia that , phai chi ngay dung ngay do, k ai ruoc chau som de chau rao 1 vong truong de on lai nhung ki niem thi bay gio chau da k tiec ... chau nho tung cam giac tu hoi lop 6 , xa la , chau nho cai anh nhin ma tui trong lop nhin nhau , k than thuoc , k quen biet , nam lop 7 chau k nho lam , nam lop 8 thi chau k muon nho ... chi co nam lop 9 la day ki niem , chau cam nhan duoc tinh cam ban be , thay co ma moi ng danh cho chau , moi ng lo lang cho chau , ba` ne , ba noi , Phung. Ngoc Ngan , Son Huy , ba Bo , Tan Khoi va Giao Linh nua va dac biet la co Quynh , luon an ui , dong vien tinh than va khuyen rang chau' , nho thay co va nhung ng ban ma chau moi co nghi luc vao duoc truong Nguyen Thuong Hien , chau nho den nhung ngay hoc AVTC cung lop , lop minh way^. nhao' nhao` , cung nhau thuyet tr roi khi dc lam than tg cua cac be' moi vui ba hen' tui nhoc cu chi Quynh Thu roi chi PA , Halloween vui that , chua bao gio con thay tu hao khi hoc A2 den the va ki la hon la chi den nam lop 9 khi con thay ban be con tai nang con lai hanh phuc vo cung , ba dung nen nhung tiet muc tuyet voi cho dem Halloween , ba biet k , con biet la hom do ba k dc vui ve vai dieu nhung thuc su con da rat tu hao ve ba , roi khi tiet muc MnJ dc yeu cau dien^~ lan nua*~ , con hp lam*' , con nho anh mat ma cac thay co nhin ba chau' minh` , ma hom do' co nhieu ng o canh' ga tuy k ai nhin thay nhung thuc su k nho ho. thi buoi dien cua A2 cung k hay nhu the , hom do Giao Linh that ra dang 1 lop trg , chay di son phan cho dan dien vien , roi My NGoc cung the , con thay 2 nang` do thao vat nhat lop , tiec nhat la luc di camping o Cu Chi con k dc di :(( , con nho den nhung bai thuyet tr chtr dia fg trong gio cua co Quynh , co thuong lop that , ma co le lop k lam dc gi nhieu cho co , buon wa , co luon de y den tung dua trong lop de ma gan gui , cham soc .. k nho co , k biet con co dc 8 diem mon van k nua , co Quynh de thuong qua ba` hen' , ba biet khong , co le noi chau yeu thich nhat o LG la cai lau 2 :) nhieu ki niem lam - ki niem ve ba` , chau an ui ba khoc , roi fia dau^` ben kia thi ba an ui chau khoc hihihi , ba thi ki niem moi lop 68 con chau thi la lop 69 thi fai cai lop nam ngoai ben dau ben kia , moi tinh dau cua chau day , ng day cho chau biet cho do la lau^` 2 chu k fai la tang 2 nhung ngay cuoi cung chau da k len do chac la vi ki niem do k vui , chau muon quen^ ... dang nao thi chau vs ba cung se gap o NTH , den khi do ba chau minh tha ho ma on lai ki niem hoi lop 9 , chau chi so chau se quen^ mat , vi thinh thoang khi nghi lai vai chi tiet , chau quen^ ... :( ... hy vong se co ai nhac chau , thoi gian dem di tat ca , ba` nhi~ ? niem vui lan noi buon^` , chau' that la may man khi chiem ngay vi tri mat tien tren ao ba` :)) ,bao nhieu ten ganh ty voi chau dey^'

    Trả lờiXóa
  10. Cháu là vị trí đặc biệt lắm đó, ở ngay tim bà và ... của bà :">

    Bà yêu cháu lắm, PA của bà. *hun chụt chụt* Ra NTH mình lại đại náo tiếp :">

    Trả lờiXóa