Chủ Nhật, 1 tháng 5, 2011

Xin lỗi.

Xét đi xét lại, đây cũng là lời xin lỗi t chưa dám gửi. Gửi cho m.

Xin lỗi m :p

Có lẽ dạo này t vẫn đang bỏ rơi m, làm m có cảm giác đơn độc. T phần nào đó rất sợ, rằng m rồi sẽ không có ai để tâm sự cả.

À này, vớ vẩn quá, t là BFF của m mà, vốn phải tâm sự với m chứ. Nhưng mà t lại không làm.

T là một người bạn thật tệ, nhỉ.

Tiếng BFF giữa t và m bắt đầu từ khi nào, t không còn nhớ nữa. Chỉ biết giờ đây, với t, m là một trong những đứa t muốn nói chuyện đầu tiên, là một trong những đứa t tin tưởng nhất.

Nhưng phần nào đó, t xấu xa lắm.

T không rõ chuyện gì đang xảy ra trong t, giống như hai nửa quan tâm và ích kỉ đang đấu tranh rất mãnh liệt. Sự quan tâm đến mọi người của t nó vẫn chưa thắng được.

Mỗi khi nói chuyện với m, t lại nghe m tâm sự, t nghe m bấn, nhiều cái. T tự hào vì được m tin tưởng để kể hết mọi chuyện trên đời này. T vẫn tâm trạng hồi hộp lên xuống, làm t nhiều lúc cũng cảm giác như t giống một con vịt đang chăm em gái vậy.

Nhưng t nói rồi, trong t có hai bản ngã. Cái bản ngã quan tâm sẽ luôn muốn ở bên m để lắng nghe m, nhưng bản ngã ích kỉ của t thì lại luôn hiện lên một câu hỏi:

"Còn t thì sao? T cũng phải được lắng nghe"

T không có ý định biện hộ cho sự ích kỉ đó của t. T là bạn m, và t muốn mãi là bạn m. Nhưng cái gì đó trong t cứ muốn dành những gì tốt đẹp cho bản thân t.

Ai đó nói chuyện đó là bình thường cũng được, nhưng t thì không. T không chấp nhận được sự việc đó. Bởi vì cái sự ích kỉ đó, nó làm t nhiều khi không muốn lắng nghe m.

T xin lỗi.

Có lẽ, cho đến cuối cùng, t vẫn muốn được quan tâm. Nhưng chính vì vậy, t lại điên khùng không quan tâm đến người khác nữa.

T sợ m ạ. Ngày trước, t vẫn cứ nhìn thấy ai đó buồn, dù thân hay không, t sẽ đến hỏi thăm và giúp. Lên đến lớp 10 vẫn thế, nhưng cái sự quan tâm đó đã giảm nhiều rồi.

Vì sao những điều t cho đi, t chưa bao giờ được nhận lại?

Cái suy nghĩ ấy kìm hãm tất cả hành động t làm.

Vậy nên, đơn giản là t xin lỗi. Xin lỗi vì là một người bạn tồi tệ. Xin lỗi vì đã không lắng nghe m mọi lúc.

Này, t sẽ handmade quà tặng m nhé? Chuộc lại lỗi.

Mà cuối cùng. Sau khi lảm nhảm những cái trên kia, t vẫn muốn m hiểu thế này.

T thương m lắm, thương m rất nhiều. Tiếng BFF t không cho bậy bạ đâu, xưa giờ chỉ có 2 đứa được nó thôi. Và với m, chỉ trong 1 thời gian ngắn, t đã tin tưởng để kể cho m chuyện gia đình t rồi.

Làm bạn của t nhé, mãi mãi <3 t sẽ thay đổi bản thân, vì t của bây giờ quá ích kỉ.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét