Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011

Muôn vàn yêu thương cho mẹ.

Vì hôm nay, là ngày của mẹ. Nên mình sưu tầm một số bài dính dáng tới mẹ nhé.

P/s: yêu mẹ nhiều <3 <3 hôn mẹ nhiều, thương mẹ nhiều.

.

.

Có một ngày, con gái ạ, con sẽ hiểu ý nghĩa của sự tồn tại của con, nó quí giá và đáng trân trọng biết nhường nào, nhất là với mẹ...

~ Cho một tình yêu sẽ luôn là mãi mãi.

Gửi con gái của mẹ,

Mấy ngày hôm nay mẹ thấy con bần thần, ăn không ngon, và thi thoảng nhìn con rất buồn. Mẹ hỏi con không nói, con bảo là con học mệt quá, nên con có phần bất thần thế thôi, con bảo mẹ đừng lo gì cả vì con là con gái của mẹ cơ mà.

Con gái à, vì con là con của mẹ, nên mẹ hiểu hơn ai hết khi nào con mệt mỏi vì công việc học hành, khi nào con có chuyện buồn không muốn cho bố mẹ biết. Mẹ vẫn chưa quen với việc rằng con gái mẹ đã lớn rồi, có những việc cha mẹ chẳng thể can thiệp, có những chuyện con muốn giữ cho riêng mình. Với mẹ con vẫn là con gái bé nhỏ, cho dù giờ con đã cao hơn mẹ rất nhiều.

Con giấu bố mẹ những rung động của thời học sinh, vì con sợ bố mẹ sẽ mắng con không lo học hành, con giấu bố mẹ những chuyện thất thường mưa nắng của cái tuổi ẩm ương bồng bột. Ngốc ạ, dù cho có nghiêm khắc thế nào, mẹ cũng từng trải qua một thời tuổi trẻ, cái tuổi ô mai với những tình cảm trong sáng, ngọt ngào như cái nắng ngọt mùa xuân. Có một thời như thế…

Thời của các con là thời của chat, của emails, của tin nhắn, của facebook, còn thời của mẹ chỉ có những lá thư ngăn bàn, những cánh hoa ép trong trang vở, những chiều phượng đỏ rực nắng, hay những ngày man mác sắc bằng lăng. Thời của các con bây giờ tình cảm được thể hiện tự nhiên và dễ dàng hơn rất nhiều, chứ chẳng ngượng ngùng dè dặt như thời của mẹ. Có bao nhiêu sự cách biệt của tháng năm, nhưng mẹ tin có những điều vẫn luôn tồn tại, như là niềm hạnh phúc được là một người đặc biệt, được thấy thế giới bé nhỏ và ấm áp trong một cái nắm tay thật chặt, được cảm nhận những phút giây lắng đọng và thời gian như ngừng lại, như Victor Hugo từng nói, không có tình yêu vĩnh cửu, chỉ có những khoảnh khắc vĩnh cửu của tình yêu.

Rồi con cũng sẽ như mẹ, sẽ trải qua những nỗi buồn khôn xiết của những tình cảm đầu đời, sẽ có nước mắt, có giận hờn, có cãi vã, và có cả sự chia li. Sẽ có lúc con tưởng chừng như thế giới đang đổ sụp trước mắt, và hình như chẳng có điều gì là còn ý nghĩa, chẳng ai là có thể tin tưởng. Nhưng con gái ạ, khi ở tuổi của mẹ, con sẽ thấy những điều ấy nhỏ nhoi lắm so với một đời người, con sẽ thấy điều ý nghĩa nhất cuộc đời, khi ôm trong vòng tay là đứa con bé nhỏ, sẽ hiểu thế nào là hạnh phúc vỡ òa. Có một ngày, con gái ạ, con sẽ hiểu ý nghĩa của sự tồn tại của con, nó quý giá và đáng trân trọng biết nhường nào, nhất là với mẹ.

Khi con gái mẹ biết yêu, mẹ cũng lo như biết bao người mẹ khác trên đời. Mẹ lo con sẽ ngã mà mẹ không thể ở bên cạnh đỡ con dậy như khi con mới tập đi. Mẹ lo con gái mẹ quá mạnh mẽ, quá cứng cỏi để vấp ngã, và khi con ngã sẽ rất đau. Con vẫn thường thắc mắc sao mẹ có thể chiều bố thế, sao mẹ có thể chịu được những tính cách mà con sẽ khó chấp nhận ở người con yêu, sao trong mọi cuộc tranh luận mẹ luôn là người nhún nhường, dù lắm khi mẹ là người đúng. Con ạ, có những bài học mà phải khi ở tuổi của mẹ rồi con mới thấy thấm thía, rằng trong tình yêu, kẻ chiến thắng luôn là kẻ thất bại, và người chiến thắng thật sự là người biết thua trên thế thắng. Con có thể hiếu thắng, nhưng đừng vì muốn thắng, muốn tỏ ra là mình đúng, mà tự làm tổn thương mình, con nhé.

Ở tuổi mười chín, hai mươi, con gái mẹ có thật nhiều ước mơ và hi vọng cao đẹp của tuổi trẻ. Con ao ước những thứ như công bằng, bình đẳng, con còn mạnh bạo tuyên bố sẽ đấu tranh giành quyền bình đẳng cho phụ nữ. Là một người phụ nữ, một người mẹ, mẹ ủng hộ con gái hết mực, nhưng dù làm gì con cũng hãy nhớ, bình đẳng, hay công bằng, hay gì khác cũng là vì hạnh phúc mà thôi. Hãy nhớ, con nhé, hạnh phúc là yêu và được yêu hết lòng, chỉ như thế thôi, là đủ.

Biết nhún nhường là bí quyết của hạnh phúc, biết mạnh mẽ là bí quyết của thành công. Dù biết rằng yếu đuối đôi khi là bản chất của con gái, nhưng mẹ mong con sẽ luôn mạnh mẽ. Dù có chuyện gì xảy ra, hãy luôn trân trọng và yêu quí chính mình, hãy đừng làm tổn thương trái tim của con bằng những điều không đáng. Con từng cười mẹ cổ lỗ sĩ khi tin vào định mệnh, mẹ chưa từng nói cho con, mẹ tin vào định mệnh trong bàn tay mình. Hãy quyết định cuộc đời mình con nhé, dù cho có những quyết định rất khó khăn, có những lúc con mệt mỏi vì gặp phải sai lầm, đừng hối tiếc và vững vàng bước tiếp, bởi con biết không, ở ngay phía sau con, luôn là bạn bè và gia đình, bố mẹ, những người sẽ luôn yêu quí và tin tưởng con.

Trên đời có những thứ tình yêu đầy kịch tính như những bộ phim con vẫn thường xem, có những tình yêu đầy lãng mạn và ước mơ như phim Hàn Quốc, có những câu nói làm mủi lòng người như trong tiểu thuyết, có những điều kì diệu và tuyệt vời như thế thật. Nhưng cũng có những tình yêu bình thường lắm, đơn giản lắm, không có những tình huống hấp dẫn, không có những thứ như trong tiểu thuyết. Con sẽ nhận ra, khi thấy lòng ấm lại khi nhìn hai cụ già tóc bạc trắng nắm tay nhau qua đường, con sẽ nhận ra, khi được nghe một câu hỏi thăm ấm áp khi con ốm, con sẽ nhận ra, khi con lớn.

Mẹ vẫn chẳng thể nào quen được với việc rằng con đã lớn, dù rằng bây giờ mỗi lần mẹ mặc quần áo gì hay trang điểm sẽ có một cô gái xinh đẹp và hiểu biết giúp mẹ chọn đồ, ngắm giúp mẹ xem cái này hay cái kia có đẹp không. Mẹ vẫn mỉm cười khi con cứ toáng lên hỏi mẹ con có béo không, chỗ này chỗ kia con có làm sao không. Mẹ vẫn đùa con, và trêu con rằng có béo đấy, chỗ này chỗ kia xấu đấy. Nhưng con gái biết không, trong mắt của mọi bà mẹ trên đời, con gái mình luôn là đẹp nhất. Dù trên mặt con chẳng may có mụn vì thức khuya học bài, dù đầu tóc còn bù xù vì dậy muộn, dù gì đi chăng nữa, trong mắt mẹ, con luôn là đẹp nhất. Hãy tìm được người yêu con và luôn thấy con như vậy, con nhé!

Trách nhiệm lớn nhất của con với bố mẹ, không phải là phụng dưỡng cha mẹ khi tuổi già (đó là một trách nhiệm lớn nhưng không phải lớn nhất), càng không phải kiếm được nhiều tiền mang về cho bố mẹ. Trách nhiệm lớn nhất của con là hãy sống một cuộc đời hạnh phúc và là một người tử tế. Hãy yêu quí chính con như bố mẹ yêu quí con, hãy yêu và sống thật hết mình và rộng lượng với những người xung quanh, hãy tìm thấy niềm vui trong những gì bé nhỏ. Mẹ đang kể cho con một bí mật rất rõ ràng, hạnh phúc của con là món quà lớn nhất trong cuộc đời người làm cha mẹ.
Ngày mai mẹ muốn con lại mỉm cười, sẽ ăn cơm hào hứng như hàng ngày con vẫn thế, sẽ vui tươi và yêu đời như khi con còn nhỏ, con sẽ vượt qua được nỗi buồn này, sẽ đáng yêu và tỏa sáng như con vẫn thế, vì con là con gái của mẹ cơ mà, phải không con…

***

Mẹ vẫn thường nói thật nhiều điều nghe vô lí, mẹ vẫn hay mắng, hay đòi hỏi rất nhiều. Mẹ vẫn hay kêu con nhõng nhẽo, con không chịu lớn. Mẹ vẫn hay làm những điều thật chẳng hợp thời, vẫn kể những câu chuyện từ xưa xưa lắm. Nhưng cuộc sống sẽ thiếu thốn và nhạt nhẽo lắm, nếu không có những gì mẹ nói hàng ngày.

...

Có những lá thư được cất ở trong lòng, có những niềm riêng mãi nằm trên trang giấy, và có những tình cảm dù không bộc lộ ra, vẫn luôn hiện hữu. Khi bắt đầu một điều gì, người ta đều mong nó trọn vẹn, tròn trịa và viên mãn. Nhưng nét đẹp của cuộc sống lại nằm ở những gì không hoàn hảo. Có làm sao đâu nếu truyện cổ tích chưa thành hiện thực, bởi vì kết thúc có hậu, là khi còn hi vọng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét