Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2011

Lảm nhảm.

Đã lâu lắm rồi không quay lại nơi này. Không, phải nói là, đã lâu lắm rồi không viết lên nơi này.

Những ai thân với tôi, có lẽ đều biết, từ lâu lắm rồi, đột nhiên tôi bị mất khả năng viết. Kèm theo đó là khả năng "nói" về cảm xúc của bản thân.

Tôi đang nói sự thật, và tôi không đùa hay không muốn chơi nổi bằng những chuyện như thế này.

Có lẽ những điều đó nghe quá hoa mỹ đi, hoa mỹ đến nỗi tưởng chừng nó chỉ tồn tại ở một nơi thật xa. Nhưng chẳng phải, việc này hiện diện trong mỗi con người sao? Bỗng dưng một ngày bạn tỉnh dậy, và nhận ra một phần gì đó trong mình đã biến mất. Bạn cố gắng rất lâu, để nhận ra điểm thiếu sót của tâm hồn, để tìm lại mảnh ghép bị tháo rời.

Trong tôi, cái khả năng "bộc lộ" đã biến mất, hoàn toàn không theo chủ đích. Và từ ấy đến nay, tôi gần như không còn khả năng tâm sự với bất kì ai nữa. Bằng ngôn từ, bằng viết lách, không làm được điều gì cả.

Thỉnh thoảng trong tôi lóe lên những xúc cảm mạnh mẽ, về một điều, hay những ý tưởng về văn. Nhưng đến khi tôi đụng vào ngòi bút, những điều ấy tan biến cả. Thể như một ảo ảnh vô hình, mà có bằng cách nào cũng không giữ lại được.

Có một hôm, trong tôi dấy lên suy nghĩ, cảm tưởng như bản thân tôi đang ấp ủ. Ấp ủ xúc cảm hay nghĩ suy, trong một cái lọ thủy tinh. Đến khi lọ đầy, tôi sẽ lấy lại những khiếm khuyết hiện có của bản thân. Đại loại là như vậy. Hay cũng là nuôi nấng một phần của chính bản thân, đợi chờ một ngày cái bản thân đó lớn mạnh, và đủ sức để thể hiện mình.

.

.

Tôi không bị bệnh tâm thần. Chỉ là tôi luôn biết, tôi bất bình thường. Theo một nghĩa tốt với một số người, theo một nghĩa xấu với rất nhiều người, bao gồm chính tôi.

Giả như tôi là một tập hợp của những vấn đề, và những vấn đề đó lại tự đứng lên bảo vệ chính tôi, giúp tôi sống. Nhưng đó vẫn là vấn đề, như một bức tường được tự xây nên, và kẻ bị nhốt vẫn đang cố thoát khỏi nơi kia.

Tôi ở trong đó. Tôi ở ngoài này. Cả hai nơi.

Vậy nên, tôi chưa bao giờ hiểu được chính tôi cả.

Tôi thích những người thật sự bên tôi, vì họ đơn giản hiểu tôi. Họ hiểu những gì tôi không phải nói ra. Họ biết tôi hiện đang cần gì.

Tôi không biết cách cám ơn họ.

12 nhận xét:

  1. Nàng còn viết dc cái entry này nghĩa là nàng còn ổn ~

    [Lý tên: Người bị bịnh thích nói leo khi người khác đang tâm sự nghiêm túc]

    Trả lờiXóa
  2. Người ta đã "ẩn danh" [mà vì lý do gì mà lại là "nặc danh" thế kia > <] thì nàng hỏi làm gì ~

    [Ký tên: Người muốn nàng đoán thử]

    Trả lờiXóa
  3. Người yêu từ khi nào thích chơi trò đánh đố thế này? LoL

    Sao hôm nay lại vào đây thế? Có bao giờ vào chỗ này đâu? Mà sao lại có link blog này? *ngu mặt*

    Trả lờiXóa
  4. Từ khi nàng viết ra mấy dòng đầy tâm trạng tự kỷ đó đó.

    Ơ thì chả phải mình quen nàng từ cái blog này sao *đơ mặt* Thi thoảng vẫn vào chơi mà. [Nàng có đoán nhầm hông]

    Trả lờiXóa
  5. Hình như là đoán nhầm r =))

    Bạn trẻ nào đây? :">

    Trả lờiXóa
  6. Nàng vẫn thường gọi mình là tình yêu mà ~

    Mà nàng bớt/hết tự kỷ chưa ?

    Aish. Đoán tiếp đi nào.

    Trả lờiXóa
  7. Sao hết trong 1 2 ngày được :d chờ từ từ thôi.

    Gái Sira hở?

    Trả lờiXóa
  8. Chị đã từng nghĩ, bỏ viết mình còn lại gì đây?

    Nhưng nếu tự ép mình cứ cố viết thì nó lại ra thế nào nhỉ =)

    Đúng là cuộc đời lúc nào cũng đầy mâu thuẫn. Nhưng mà e cứ để mọi thứ tự nhiên đi, sẽ đến một lúc nào đó, không thể kiềm chế đc, em sẽ cầm bút lên và tiếp tục viết, chắc chắn ;)

    Trả lờiXóa
  9. Dạ <3

    Diệm Tử Linh likes this <3

    Chị vào blog em đọc, em có vấn đề gì chị giúp em được hết. Mà ngược lại, em vào blog chị, không giúp chị được gì hết :p

    Trả lờiXóa
  10. Chắc e nghe cái này thì thấy chị dở hơi, nhưng từ cái ngày chị bị chính bố mẹ vứt ra sống 1 mình, chị đã tự học cách giúp bản thân mình rồi.

    Chị không dám nghĩ là sẽ có ai đó giúp mình, chỉ cần họ ở bên mình thôi đã là 1 điều đáng trân trọng rồi, hihi <3

    Chị không biết mỗi com của chị có giúp cho e được chút nào không? Nhưng mà được chia sẻ và giúp em phần nào về mặt tinh thần cũng tốt ha, hehe :">

    Trả lờiXóa
  11. :)

    Co len nha chi!!!

    Va, chi giup em nhieu lam ay <3 Cam on chi nhieu lam <3

    Trả lờiXóa