Thứ Năm, 14 tháng 6, 2012

Nat King Cole - Pretend

Trình bày: Nat King Cole
Bài hát: Pretend (Vờ)

Dịch bài này sau khi đọc lại Phía đông biên giới, phía tây mặt trời của Haruki Murakami (cười).




Lời nhạc


Pretend you're happy when you're blue
It isn't very hard to do
And you'll find happiness without an end
Whenever you pretend


Remember anyone can dream
And nothing's bad as it may seem
The little things you haven't got
Could be a lot if you pretend

You'll find a love you can share
One you can call all your own
Just close your eyes, she'll be there
You'll never be alone

And if you sing this melody
You'll be pretending just like me
The world is mine, it can be yours, my friend
So why don't you pretend?


Lời dịch

Vờ tươi vui khi tâm trĩu sầu
Cũng chẳng phải khó lắm gì đâu
Và hạnh phúc đến, bạt ngàn đến vô kể
Khi ta "vờ".

Nhớ này, ai mà chẳng được mơ
Nhìn tệ mấy cũng chẳng đến vậy đâu
Những điều nhỏ nhặt mà cậu vẫn chưa hiểu
Rồi sẽ lớn lao, nếu cậu "vờ"

Cậu sẽ gặp tình yêu của đời mình
Một ai đó chỉ thuộc về cậu thôi
Nhắm mắt đi, rồi cậu sẽ thấy nàng
Cậu không đơn độc đâu

Và nếu cậu hát lên giai điệu này
Cậu cũng đang vờ như tôi đấy thôi
Thế giới là của tôi,
Bạn tôi ơi, biết đâu cũng của cậu
Vậy nên, sao không vờ?

Thứ Tư, 6 tháng 6, 2012

Tôi muốn.

Tôi muốn, tôi được muốn và tôi thích muốn. Thế nên tôi đề ra tất cả những gì tôi muốn ở đây và sẽ cố gắng thực hiện tất cả. Tương lai sẽ chứng minh cho tôi xem tôi có thực hiện được không.

Tôi muốn đậu vào đại học Harvard hoặc Yale.

Tôi muốn mở một tiệm cafe nhỏ dành cho những người yêu mèo, lãng mạn, yêu âm nhạc và thất thường.

Tôi muốn tiệm cafe của tôi có thật nhiều chi nhánh. Vài chi nhánh sẽ cho những ai chán đời, vài chi nhánh dành tặng những ai đang yêu đời. Kẻ đang yêu, người đang hận... cho tất cả mọi người thấy thật nhẹ nhàng và dễ chịu khi bước vào.

Tôi muốn đồ ăn của tiệm tôi phải thật đặc biệt, không đi đâu kiếm được. Tôi muốn người khác phải "ồ" lên ngạc nhiên khi thử miếng cắn đầu tiên.

Tôi muốn người tôi yêu sẽ yêu tôi.

Tôi muốn tôi mạnh mẽ hơn.

Tôi muốn cười.

Tôi muốn mở một trường học, trong đó học sinh sẽ được phát huy tối đa sự sáng tạo và nổi loạn. Phụ huynh sẽ hiểu được cách quan tâm đến học sinh, giáo viên sẽ quan tâm đến học sinh, tất cả mọi người biết nhận trách nhiệm với học sinh của mình.

Tôi muốn trường học của tôi có một phong trào mỗi tháng. Tôi muốn học sinh của tôi cười và chạy đến ôm tôi, la lên: "cô Thư" (cười)

Tôi muốn làm một người thành công. Tôi muốn người khác tôn trọng tôi.

Tôi muốn nghiên cứu về ngôn ngữ học, về xã hội, về văn hóa, lịch sử.

Tôi muốn làm một nhiếp ảnh gia. Tôi sẽ chụp ảnh về những gì tôi yêu, chụp ảnh về đời tôi, chụp ảnh về cách nhìn đời của tôi.

Tôi muốn làm một nhà văn. Tôi muốn người đọc sẽ hiểu được những gì tôi viết và trân trọng chúng. Tôi muốn tác phẩm của tôi nói lên được suy nghĩ của mọi người.

Tôi muốn làm một nữ doanh nhân. Tôi muốn thắng người khác.

Tôi muốn tế nhị hơn. Tôi muốn trưởng thành hơn.

Tôi muốn tôi hết lười. Tôi muốn mình đủ khả năng để thực hiện tất cả những điều trên!

.

.

Một ngày cho tính con nít trỗi dậy :)

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2012

Thanh Nhàn, em gái nhỏ của chị.

Chào em, em gái nhỏ của chị.

Có lẽ đây là lần thứ hai chị viết tặng em rồi đấy. Lần trước là một bức thư ngắn chị viết vội, trong một đêm đầy nước mắt trước khi chị rời khỏi Việt Nam. Vì vội vàng nên không kịp đưa hết những xúc cảm của chị trong từng từ, từng chữ, không kịp nói lên hết những gì đã xảy ra giữa chị em mình. Nên đây là chút gì đó đền bù lại của chị, cho cô em gái nhỏ mà chị rất thương.

Hì :)

Dạo này ngày nào chị cũng nói chuyện với em, qua yh, qua mail, qua fb. Yh em để stt: "Muốn bay qua Canada ôm chị Thư làm gối ôm", yh chị để stt: "Muốn đứng chờ sẵn ở sân bay để nhận được một cái ôm :)". Người ngoài nhìn vào chắc tưởng chị em mình điên, nhưng đâu phải, em nhỉ? Là chị rất nhớ em gái, và em gái cũng rất nhớ chị đấy thôi.

Lắm khi giữa chị em mình chỉ là những lời hỏi thăm vội, nhưng chị thích những lần ấy lắm. Vì chị cảm giác là vẫn còn yêu thương gửi đến chị từ Việt Nam, từ EC, từ em. Thậm chí chị quên cả việc chị em mình xa nhau một quả đất em ạ. Có khi nào chị em mình xa nhau thật chưa? Vẫn cứ nhớ về nhau và quan tâm nhau mà. Nghĩ, sao mà lạ quá. Sang đến đây rồi lại cảm giác gần nhau hơn :)

Chị biết em là qua những ngọn nắng thu, qua sân trường đã tàn những cánh phượng. Em xuống phỏng vấn EC, rồi một ngày sau đó chị em mình gặp nhau. Chỉ đơn giản vậy thôi, nên chị cũng không ngờ, nhờ đó mà chị có một cô em gái tuyệt vời :D Chị cũng không ngờ, cô em gái của chị sau này lại chính là chủ tịch mới của EC. Em giỏi lắm, em của chị ạ.

Thời gian đầu, chị chỉ thương lắm hai đứa trong department của chị. Chị coi đó như em ruột, rồi còn nhận trách nhiệm với cả bé Hiền cũng như bé Minh. Chị quên mất em :) chị quên mất, em cũng là em chị, vì cứ tập trung chăm cho những đứa chị trực tiếp quản lý. Rồi đến lúc chị đi, chị lại ngạc nhiên khi đứa em quyến luyến chị nhất lại là em. Chị ngạc nhiên, mừng rỡ đến không tưởng, khi chỉ có em là nhắn tin với chị hằng ngày trước khi chị bay, chỉ có em cố gắng vào trường lúc 6h để ngồi chung với chị.

Ngồi với nhau như vậy mà nói với nhau được bao nhiêu câu chữ? Cảm giác như chẳng còn gì là cần nói nữa. Chị chỉ cần gặp em, ôm em, thế là đủ cho trăm ngàn từ ngữ rồi.

Em gái ơi :)

Đối với chị, một người khó tính, cộc cằn, nhạy cảm đến vô duyên, thiếu tế nhị; được em quan tâm và yêu mến, chị mừng lắm. Em trong mắt chị tóm gọn lại trong ba từ: "em gái yêu". Một cô em gái rất đáng yêu, lạc quan, nhạy cảm, thậm chí đôi khi hơi yếu đuối. Nhưng em chị cầu tiến lắm. Gặp thất bại lại cố gắng vươn lên; luôn cố gắng hết sức mình, lắng nghe tất cả mọi người. Em quan tâm đến mọi người, quan tâm đến chị, thích lắng nghe. Và chị cũng cám ơn em vì đã tin chị để tâm sự chuyện đời em :)

Đến bây giờ chị mới nói cho em một tiếng xin lỗi. Thật ra ban đầu, khi biết chuyện em lên làm head, chị đã nhiệt liệt phản đối. Chị không muốn em đứng vào vị trí ấy :) chị không muốn bao nhiêu gió cứ thổi vào em chị, để em chị phải mệt mỏi, phải đau, phải buồn. Vậy mà cuối cùng, em vẫn giữ được chức này. Chắc niềm tin của chị lúc ấy tệ quá, chị không hiểu được cả em gái chị nữa.

Bây giờ chị ở xa rồi, nhưng chị mong em có chuyện gì cũng hãy nói với chị nhé. Chị thương em lắm, và chị sẽ giúp em trong tất cả quyền hạn của mình. Sẽ không bao giờ chị ngăn cản quyết định của em nữa, mà sẽ chỉ ủng hộ em và giúp em mạnh mẽ hơn :) Chị sẽ về Việt Nam tháng 2 tới và phụ giúp em :) em chờ chị nhé.

Cuối cùng chị cũng có chút lời chúc với em. Mãi cười tươi em nhé. Chị thích nhất khi nhìn em gái chị cười, chạy lại ôm chị và reo: "chị Thư ơi", khi mọi người chọc em và em cười ngô nghê, khi em cười đơn giản vì nhìn thấy mọi người. Mong em sẽ học giỏi, thành công trong mọi lựa chọn của mình :)

Chị thương em lắm.

Từ chị gái của em,

Quỳnh Thư.