Thứ Hai, 10 tháng 9, 2012

Em đang mơ gì?


Đây là viết từ gần một tháng về trước, nhưng chỉ phạm vi bạn bè trong facebook mình mới thấy được. Giờ đem đưa lên đây vậy.

.

.

Mình bị điên, nên không gọi bé là cháu trong bài này. Bé đáng tuổi em dì bé chứ chưa đến mức con cháu. Và có lẽ, có là em hay là cháu, thì tình cảm dì gửi cháu vẫn như thế thôi.

Dì một lần nữa chào bé :)

Mọi người bảo mũi bé giống mũi dì đấy, biết không?

Bé đúng là cháu dì rồi.

.

.

Này, em đang mơ gì?

Đôi mắt em nhắm nghiền, chân mày em giãn ra thật thoải mái, miệng chúm chím tươi vui và cánh mũi đôi khi phập phồng những hơi nhẹ nhàng như mây. Bàn tay bé nhỏ vẫn đang nắm lấy ngón tay tôi, còn đôi chân gập lại, tưởng chừng em còn sợ nếu em duỗi người ra, sẽ làm mẹ đau, sẽ không vừa bụng mẹ nữa. Hay chăng em vẫn chưa nhận ra rằng, em đã biết khóc rồi, rằng em giờ đây là một Hà Mi vừa mới chào đời?

Cũng phải thôi, vì bụng mẹ đã là tổ ấm của em 9 tháng 10 ngày rồi. Em tôi cần thời gian để thích nghi với những thay đổi mới mà, em nhỉ?

Có lúc, tôi thấy tay em mơ màng vẫy, còn hình hài bé bỏng xoay mình thật yếu ớt trong vòng tay bà. Hơi thở em đều, lồng ngực hít thật sâu, làn da cứ mãi ửng hồng.

Em đang ngủ say lắm.

Trong mắt mọi người, em là cô thiên thần nhỏ đức Chúa trời đã gửi tặng đến nhân gian. Từ tiếng khóc oe oe, đến hơi ấm trên da hồng, tất cả như có một sức mạnh diệu kỳ thu hút mọi yêu thương. Sức mạnh ấy xóa tan những đau buồn, đẩy đưa đến những hy vọng cho tương lai êm đềm của em. Em là hy vọng, em là ước mơ, em là tình yêu của rất nhiều người.

Trông cách em ngủ, tưởng chừng em đang mơ giấc mơ nào đẹp đẹp lắm. Hay chăng em thấy rằng ấm áp này chính là từ vòng tay mẹ? Để rồi khi em thức dậy, sẽ có những giọt sữa thơm lành mẹ em tặng trao. Hoặc đơn giản là, em thích những yên bình giấc mơ trưa, em thích nũng nịu thật nhiều, nên em ngủ với vẻ mặt an lành như thế?

Em tôi ơi, em giờ đây sắp được một ngày tuổi. Em rồi sẽ lớn lên trong yêu thương của cha mẹ, ông bà, cụ, cô dì chú bác. Em sẽ trưởng thành giữa dạy bảo của mọi người, của đời, sẽ được học những gì tinh túy nhất. Em sẽ biết bò, biết đi, biết hát, biết chạy... em sẽ biết cười, biết làm quen bạn bè... Và dần dần, em sẽ biết cách đáp trả yêu thương mọi người gửi tặng.

Em của tương lai như thế nào, chưa ai biết được cả. Nhưng tôi nghĩ, em sẽ là một cô bé thật xinh đẹp. Em sẽ tài giỏi, em sẽ thông minh, em sẽ tuyệt vời. Còn em của hôm nay vẫn đương say những giấc nồng, đôi khi lại trở mình hay chúm chím miệng. Có lẽ em muốn nói gì với mọi người chăng? Hay em muốn gửi lời chào đến cuộc đời?

Em còn ngủ say lắm, chưa biết đến những buồn đau của cuộc đời. Rồi một mai em sẽ tự đứng trên đôi chân mình, sẽ không được ấp ủ trong vòng tay mọi người nữa. Ngày ấy, em sẽ khóc như thế nào? Em còn được giấc trưa thanh bình thế này không?

Cho nên hôm nay, hãy cứ ngủ đi em. Ngủ cho tận hưởng trọn những êm đềm. Ngủ thật say, vì giấc ngủ của em trong ngày mai sẽ lại khác rồi.

Này, em đang mơ gì thế?

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét