Thứ Tư, 21 tháng 12, 2011

Gửi chị gái của em.

Em viết điều này vì em mong chị hiểu em một chút, và em cũng mong được xin lỗi chị ngàn lần.

Hôm qua sinh nhật chị, em biết, nhưng đơn giản là với người thân thì em không hay thốt lên những tiếng yêu thương. "Con yêu mẹ", "Con yêu bố", "Em yêu chị", em không nói ra những điều đó. Và thậm chí, sinh nhật mọi người, em cũng không chúc.

Đơn giản bởi vì em sai, em cho rằng người quen rồi thì những điều đó không cần nữa.

Đơn giản bởi vì dù em biết em sai, em vẫn không sao nói ra được những lời yêu thương với những người em yêu nhất.

Sinh nhật bố, em nhắc mẹ và bảo mọi người tổ chức sinh nhật. Em không chúc bố, không biết tại sao.

Sinh nhật mẹ, em gọi điện nhắc bố và ngồi khóc giận bố vì bố suýt nữa là không về kịp sinh nhật mẹ; và sinh nhật mẹ cũng sẽ chỉ như bao ngày bình thường khác: mẹ nấu cơm, em ngồi ăn, em kể mẹ nghe về chuyện trường lớp bạn bè.

Sinh nhật chị, em nhớ ra từ sáng (chị sinh trước em 8 năm 1 ngày mà, hehe). Em nhắc mẹ, và mẹ bảo "Mẹ chúc mừng con gái lớn rồi". Chỉ thế thôi. Và cả ngày hôm đó sinh nhật chị, em cũng không chúc.

Không phải vì em không thương chị gái của em. Vì thương chị gái nên em mới nhắc mẹ về sinh nhật chị. Chỉ là em chưa quen chúc tụng mọi người. Và em vẫn chúc bạn bè bên ngoài bình thường lắm, riêng với gia đình thì em chưa tập được.

Em gái xin lỗi chị, nhiều.

:)

P/s: không được đáp trả lời nào cho bài này hết đâu :-w no comment luôn. Lắng nghe là được rồi :-w

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét