Thứ Năm, 24 tháng 12, 2009

Thirteen candles

1.

Hôm nay, tôi được tuổi mười bốn. Và tôi đang nhìn lại tất cả những gì đã xảy ra, trong 365 ngày rồi.

Tôi đã có gì và mất gì?

Trả lời: tôi có bạn và mất bạn.

Một tuần trước sinh nhật tôi là một tuần không vui, với tôi và với rất nhiều người khác. Sau khi tự tin đã rất nhiều, tôi thật sự hiểu rằng, mình vẫn chưa là gì cả. Tôi vẫn sợ, tôi vẫn ngu, tôi vẫn dại.

Tôi đã nói bao tiếng xin lỗi, và nhận được bao lời cám ơn?

Tôi đã té bao nhiêu lần, và tự đứng dậy được những lần nào?

Điểm lại từ ngày 21/12/2008, tôi, thật sự đã khóc rất nhiều. Nó nói tôi, tôi đã thay đổi, và nó nói tôi là nó thích tôi của khi ấy. Nhưng tôi không phải tôi. Chưa bao giờ tôi là chính mình.

Và đến hôm nay, tôi nhận ra. Người vẫn ở bên tôi, lại là cái người mà tôi hay chọc nhất.

Tôi chưa một tiếng cám ơn nó.


2.

Thật sự dạo này rất mệt. Chính cô cũng đã nhận ra, và đặt câu hỏi cho sự bơ phờ gần đây. Thể như tôi muốn nhắm mắt trước tất cả, khóc thật nhiều, cho cái mặt này chai hẳn. Cho cái mặt này chẳng bao giờ nhỏ giọt lệ nào nữa. Cho tất cả chỉ biết, tôi là một đứa mạnh, không phải cái thân yếu đuối như nó nhìn thấy.

Tôi đã nhận ra tôi là gì trong mắt mọi người, và tôi nhìn thấy được một sự thật rất nhỏ - rất nhỏ của đời.

Nó không hồng như tôi từng xem.

Thế giới quan trước mắt tôi, tôi vẫn luôn nhìn những con người lầm lỗi. Tôi trách họ ngu. Tôi bảo họ khờ. Tôi nghĩ mình đã biết, ít ra cũng một chút trong mọi chuyện.

Và tôi đã chẳng biết gì cả.

Cô Quỳnh hỏi tôi, "Rồi ai sẽ bảo vệ con?"

Tôi khóc.


3.

Gần đây, đầu rất trống. Tôi rơi vào tình trạng không biết đi về đâu như ngày trước. Và, vẫn như khi ấy, tôi chỉ đang nhắm mắt và tiến bước.

Tôi ghét cái tính cách dựa dẫm. Tôi càng ghét hơn khi nhận ra, mình vẫn đang trong sự bảo bọc của người khác.

Tôi luôn nói mẹ không quan tâm tôi. Nhưng, trong tâm, tôi biết, chưa bao giờ mẹ bỏ tôi.

Chính bố vẫn luôn hỗ trợ tôi, mà tôi của năm 13 tuổi đã chẳng hay biết.

Quanh bản thân tôi đã có quá nhiều sự nâng đỡ, và chưa lần nào tôi đứng bằng chính bản thân mình. Tôi muốn té, nhưng tôi cũng sợ.

Ở trong vòng tay người khác, tôi muốn vẫy vùng. Nhưng khi được thả ra, tôi lại muốn quay về nơi ấm áp ấy.

Vậy nên, tôi ghét tôi.


4.

Quyết định mới. Từ bây giờ, tôi sẽ cố gắng để cẩn trọng. Tôi sẽ té và đứng dậy.

Tôi sẽ đi tiếp, và không nhìn lại.


5.

Tất cả có phải một giấc mơ?


6.

Vẫn câu hỏi cũ. Phải khóc bao nhiêu thì tôi mới cạn suối lệ? Phải bao nhiêu tuổi thì tôi mới có thể trưởng thành? Phải trầy xước bao nhiêu thì tôi mới có thể mạnh mẽ?


7.

Ai là bạn tôi? Tôi là bạn ai?


8.

Tôi vẫn nhìn đời với cặp mắt hồng. Vậy nên, lát nữa đi mua kính đen đây =))


9.

Chuyện của ngày mai là chuyện của ngày mai. Từ hôm nay, sẽ không bao giờ tôi nhắc lại quá khứ. Đây là một lời hứa với bản thân, mà tôi sẽ phải làm được.



Hôm nay 24.12, giáng sinh, bạn sẽ ở nhà tự kỷ :"> 25 cũng thế :"> ngày 31/12 nhất định sẽ tự kỉ =))

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2009

Kitade Nana - Antoinette Blue

Trình bày: Kitade Nana
Original: D.Gray -man
Bài hát: Antoinette Blue



Kanji:

夢を見た、怖い夢を 遠ざかる背中に凍えた
あるはずのその温度を
もう一度って探してた
剥き出しの一人の夜
逃げる場所も何もなくて
あぁ、いつか戸惑いながら 自分を攻めてた

だからそばにいて
ずっとだと 言って 悪魔の声をかき消すまで 失わぬように、
そっと確かめる 大切な記憶は 過ちになっても
ねぇ、なぜか美しいだけ
青い蝶
お気に入りの髪とめを 項に飾って風に舞う 君はそれを
“標本見たい”って笑った
飲まれてく光の渦
だけどとても優しい過ぎて 引き金を引ける準備を 私は知ていた

だからそばにいて
ちゃんと 触れていた 私が指にとけ出すほど 生きの根を止める
そんあ快楽で 渇いた約束は
ケロイドを残して
こんあにもいとおしいだけ

だからそばにいて
すっとだと 言って 悪魔の声をかき消すまで 失わぬとうに
そっと確かめる
いつかその全てが 過ちになっても構\わない 愛に犯して


Romaji

yume wo mita kowai yume wo
toozakaru senaka ni
kogoeta

aru hazu no sono ondo wo
mou ichido tte
sagashiteta

muki dashi no hitori no yoru
nigeru basho mo nani mo nakute

aa itsuka tomadoi nagara
jibun wo semeteta

dakara soba ni ite
zutto dato itte
akuma no koe wo kakikesu made
ushinawanu youni
sotto tashikameru

taisetsu na kioku wa
ayamachi ni nattemo
nee nazeka utsukushii dake

aoi chou
okiniiri no kamidome wo
unaji ni kazatte

kaze ni mau kimiwa sorewo
hyouhon mitaitte waratta

nomareteku hikaru no uzu
dakedo totemo yasashisugite

hikigane wo hikeru junbi wo
watashi wa shitte ita

dakara soba ni ite
chanto furete ite
watashi ga yubi ni toke dasu hodo
iki no ne wo tomeru sonna kairaku de

kawaita yakusoku wa
KEROIDO wo nokoshite
konna ni mo itooshii dake

dakara soba ni ite
zutto da to itte
akuma no koe wo kakikesu made
ushinawanu youni
sotto tashikameru

itsuka sono subete ga
ayamachi ni natte mo kamawanai
ai ni okashite

Vietnamese Translation:


Em đã mơ
Một giấc mơ sợ hãi
Ôm trọn lấy tất cả những thứ đang nhạt dần
Lại một lần nữa, em tìm
Về sự ấm áp lẽ ra phải ở bên

Vào một đêm, khi em dần tan biến
Em đã không thấy bất kì đâu để chạy về
Do dự, rồi một lần nữa
Em trách chính mình

Vậy nên, hãy ở bên em
Nói với em, rằng người sẽ mãi ở bên
Cho đến khi giọng nói của quỷ tuôn trào
Cứ thế, để em sẽ không mất người
Thật nhẹ nhàng, em sẽ chắc chắn điều ấy

Kể cả khi quá khứ tươi đẹp nhuốm màu tội lỗi kinh hoàng
Chúng vẫn đẹp, đẹp lắm

Một con bướm xanh
Chiếc cột tóc em vẫn thích
Em lấy nó trang trí sau gáy mình
Rồi, khi ngọn gió thoảng về và cuốn nó bay theo
Người cười, nói nó cũng hệt như con người.

Một xoáy nước nuốt trọn lấy từng ánh dương
Nhưng, quá nhân từ,
Em không thể bóp còi súng
Để ngăn lại.

Vậy nên, hãy ở bên em
Hãy ôm em
Đến khi chính em tan chảy trong tay người
Cái vinh dự mà em phải đánh đổi hơi thở mình

Lời hứa đã héo mòn ngày nào
Để lại một dấu ấn
Chỉ vì nó quá thân thương

Vậy nên, hãy ở bên em
Nói với em, rằng người sẽ mãi ở bên
Cho đến khi giọng nói của quỷ tuôn trào
Cứ thế, để em sẽ không mất người
Thật nhẹ nhàng, em sẽ chắc chắn điều ấy

Kể cả khi tất cả
Nhuốm màu tội lỗi kinh hoàng
Em sẽ chẳng bận tâm, vì em vẫn còn tình yêu.